LÃO THẤT NGHĨ THÔNG SUỐT RỒI
Bởi vì hôm nay có khách quý đến nên đầu bếp trong phủ trổ tài làm một bàn đầy ắp đồ ăn, đếm kĩ cũng phải tới mười hai món.
Trên bàn ăn, ngoại trừ lão tổ tông ra, cũng chỉ có huynh đệ Triệu Cảnh Diễm, Tưởng Hoằng Văn, thêm cả Thanh Hoàn và Chu thị.
Theo lí mà nói, nam nữ sáu tuổi trở lên thì không còn ngồi chung bàn với nhau, nhưng chỗ của lão tổ tông không có loại quy củ này. Theo lời bà cụ thì quy củ là vật chết, người mới là vật sống.
Thanh Hoàn nhìn hai người ngồi ở đối diện, vốn dĩ bụng đã đói cồn cào, nhưng bây giờ lại chỉ còn cảm giác khó nuốt. Về phủ nhất định phải kê đơn thuốc hỗ trợ tiêu hóa cho mình mới được.
Hôm nay bị xui xẻo như vậy, chắc chắn là do cô ra ngoài mà không xem lịch trước. Nửa đường xe bị đâm, rồi gặp phải Ân tiện nhân không nói, đến Tưởng gia còn đụng phải hai người này.
Hai người đàn ông trước mặt, một người thì anh tuấn vô cùng, vậy nhưng trên mặt luôn nở nụ cười xấu xa, ánh mắt sáng quắc, giảo hoạt; còn một người thì còn tương đối thuận mắt, nhưng trên mặt lúc nào cũng là vẻ lạnh lùng, vô tình, nhìn thôi cũng thấy mệt mỏi.
Dùng cơm xong thì phải kiếm cớ trở về sớm mới được, đỡ phải rước lấy những phiền phức không đáng có. Thanh Hoàn kiềm nén những suy nghĩ đang bay xa của mình.
Cổ nhân nói: Lúc ăn thì không nói chuyện. Trên bàn chỉ nghe thấy âm thanh của bát đũa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848038/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.