Cách vô số người, Tô Tử Ngữ bắt gặp ánh nhìn của Lục tiểu thư Cố phủ. Trong con ngươi trong veo sâu thẳm đó, chứa đựng sự trầm tĩnh mà những người cùng trang lứa ít có.
Hắn nhìn thoáng qua, một lát sau lại cảm thấy đôi mắt kia có phần quen thuộc, muốn nhìn lại một lần nữa thì chủ nhân của đôi mắt ấy đã cúi mặt xuống.
Đúng là một tiểu thư thế gia xinh đẹp mà lạnh lùng. Tô Tử Ngữ cũng không quá để ý, lại nhìn sang Triệu Cảnh Diễm.
Đến lúc Thanh Hoàn hoàn hồn lại, người trong phòng khách đã tản đi từ lâu, chỉ còn lại đám nữ nhân của Cố phủ.
Cô nhanh chóng lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn xung quanh một vòng, khẽ than thở: "Con gái bất hiếu, đã làm phiền mẫu thân và Đại bá mẫu phải lo lắng."
Quận chúa đảo mắt mấy vòng, vội vàng giả vờ ra vẻ đau lòng, đưa tay xoa mặt Thanh Hoàn mấy cái rồi nói: "Con ngoan, là mẫu thân khiến con phải chịu oan ức."
Thanh Hoàn tỏ ra cảm động, đưa cành mai đang nắm chặt trong tay tới trước mặt Quận chúa, nói: "Mẫu thân, con gái hái hoa mai cho người, vẫn còn rất thơm, người nhìn xem có đẹp không?"
Cành mai như một cái gai đâm thẳng vào mắt, khiến Quận chúa lại giống như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt lập tức đờ ra. Bà ta quay mặt đi, ánh mắt liếc nhìn hai thứ nữ, vừa âm trầm lại nghiêm khắc.
Cố Thanh Liên giật mình sợ hãi, không dám gian dối nữa, lập tức khai thật: "Mẫu thân, là chủ ý của Tam tỷ."
Cố Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/848013/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.