Chu thị chưa bao giờ có cảm xúc hay ho gì đối với đứa con gái thứ xuất không nên có mặt trên đời này. Bà ta nhìn dung nhan xinh đẹp của cô, không thể không giả vờ cho ra dáng của một đích mẫu hiền từ.
"Nhị nha đầu à, mối hôn sự này là do lão gia đích thân quyết, mẫu thân có lòng nhưng cũng không làm được gì. Nhưng mà con cũng đừng quá đau buồn, phủ đó nhất định sẽ bảo đảm cho con được hưởng vinh hoa phú quý cả một đời."
Cố Thanh Chỉ lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mắt, sau lại rũ mắt xuống.
Chu thị nhìn ánh mắt thờ ơ của cô thì than thở: "Tuy con và mẫu thân không thân thiết nhưng mẫu thân vẫn luôn mong con được sống tốt. Con à, ai bảo chúng ta là phận đàn bà, cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, không thể thoát khỏi một cái nào cả."
Lời nói có vẻ như đang tiếc thương cho cô nhưng suy nghĩ lại thì nó lại giống như Chu thị đang khuyên cô hãy ngoan ngoãn nghe thời sự sắp đặt của gia đình.
Cố Thanh Chỉ không nhịn nổi nữa, mặt đanh lại, cười lạnh lùng: "Đa tạ mẫu thân đã quan tâm, không biết nếu như Đại tỷ được gả tới nhà như vậy thì mẫu thân có nói với Đại tỷ những lời này hay không."
Chu thị cứng họng, không nói được câu nào, một hồi lâu sau mới xoa hai bàn tay mập mạp của mình với nhau, dáng vẻ như thể rất khó xử: "Con à, đại phòng chúng ta chỉ có hai đứa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847996/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.