Cố Thanh Chỉ thấy từ đầu đến cuối, Ngô Ngạn Linh đều không thèm nhìn người của Cố phủ lấy một cái, cô nói nhỏ bên tai Thanh Hoàn: "Chẳng trách ở trong phủ cô ta chẳng được ai để ý đến."
Thanh Hoàn mỉm cười.
Không trách Nhị tỷ có cảm giác như vậy.
Từ lúc bốn vị tiểu thư của Cố phủ đi vào, tiểu thư, con dâu của vương phủ còn hơi khom người chào đáp lễ, cũng chỉ có Ngô Nhạn Linh là chẳng thèm nhích mông, hoàn toàn như thể các ngươi đến thì liên quan gì tới ta.
"Dù gì cô ta cũng ăn cơm của Cố phủ mà lớn lên." Thanh Chỉ lại nói thêm câu nữa.
Thanh Hoàn cười nhạt.
Quận chúa được gả thấp đến Cố phủ, cũng giống như dì, mang theo của hồi môn khá phong phú. Có thể nói, cả hai đều chỉ có tự bỏ thêm tiền ra để vá víu cho Cố gia, chứ chưa bao giờ lấy được từ Cố gia nổi một cắc. Nếu tính toán chi li ra thì Ngô Nhạn Linh đúng là không phải ăn cơm Cố phủ lớn lên.
"Nhị tỷ, cô ta sống cuộc sống của cô ta, tỷ sống cuộc sống của tỷ, cô ta cũng chẳng cùng đường với chúng ta, chỉ mong chúng ta có thể chung sống hòa bình thôi."
Hai mắt Thanh Chỉ sáng lên, buồn bực trong lòng bị quét sạch.
Trong vườn của vương phủ, mười mấy cây mai nối thành một dài, cảnh sắc động lòng người.
Mấy thanh niên tuấn tú đứng dưới tán cây mai thấy Thọ vương tới liền nhao nhao tiến lên hành lễ.
Ngô Nhạn Linh vung tay lên, ý bảo các cô nương tránh sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847970/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.