"Bẩm gia, A Ly cũng thấy như vậy."
Triệu Cảnh Diễm vuốt cằm, đột nhiên cao giọng nói: "Người đâu, quay ngựa trở lại Hành cung mau."
"Gia, người định làm gì?"
"Bất kể Lục tiểu thư định làm gì, gia cũng đã hứa là sẽ giúp một tay, vậy thì giúp sớm hay muộn hơn chút thì có sao?"
Trong đêm mưa, xe ngựa lao nhanh như tên bắn làm bọt nước văng tung tóe.
Không lâu sau, xe ngựa đã dừng trước cửa Hành cung. A Ly nhảy xuống trước cầm dù che. Triệu Cảnh Diễm rẽ quạt"phạch" một tiếng, vừa đi vừa dựa vào người A Ly. Đi vào rồi, hắn nheo mắt, cất giọng gọi: "Tam ca, Tam ca, Bát đệ đến tìm huynh uống rượu đây."
"Vương gia, không hay rồi, Thọ vương xông vào đây rồi."
"Tới hay lắm, ta cũng đang có việc muốn hỏi hắn," Triệu Cảnh Vĩ đang giơ tay che cổ mình, gương mặt đầy tức giận.
Triệu Cảnh Diễm bước vào trong viện, dáng vẻ lảo đảo như đã ngà ngà say. Hắn đảo mắt một vòng, nhìn toàn bộ cảnh tượng trước mắt.
Lục tiểu thư tóc tai bù xù nằm im dưới đất không nhúc nhích. Cả người cô đã ướt sũng nước mưa, trông vô cùng thê thảm.
Trái tim Triệu Cảnh Diễm bỗng lỡ mất một nhịp, con ngươi cũng trầm xuống.
Cô gái này chết rồi sao?
Triệu Cảnh Diễm giống như không nhìn thấy Cố Thanh Hoàn, vẫn cười nói: "Tam ca, đi, đi uống với đệ hai ly nữa."
Triệu Cảnh Vĩ cười lạnh: "Đệ đến thật đúng lúc, ta đang muốn hỏi đệ…"
"Đợi đã, Tam ca!"
Triệu Cảnh Diễm đột nhiên chạy đến bên Cố Thanh Hoàn, kiểm tra hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847941/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.