Cố Thanh Hoàn nói: "Đương nhiên có thể cứu chữa, nếu ta kê thuốc, vết mẩn đỏ trong vòng ba ngày chắc chắn sẽ rút đi, chỉ là quy tắc của bản đại phu, không biết Tưởng công tử..."
"Nói, muốn ta làm cái gì?"
Tưởng Hoằng Văn nói rất sảng khoái, những chấm đỏ trên người tuy không đau không ngứa, nhưng lại lít nha lít nhít khiến người ta thấy mà sợ.
Cố Thanh Hoàn liếc mắt nhìn lướt qua Triệu Cảnh Diễm, nói nhỏ: "Nghe nói người Cố phủ muốn tặng Lục tiểu thư cho Hiền vương?"
Trong lòng Tưởng Hoằng Văn căng thẳng, đang muốn nói, một bàn tay đã đặt lên vai hắn ta, chủ nhân của bàn tay nói với vẻ mặt như cười như không: "Quả thật là có chuyện này, chuyện Kim đại phu yêu cầu, không lẽ có liên quan đến Lục tiểu thư?"
Cố Thanh Hoàn cũng không biết hai người trước mắt đã đoán ra thân phận của bản thân, bởi vậy nói nhỏ: "Lục tiểu thư là một kẻ đần độn, trong lòng bản đại phu hơi không nỡ."
Triệu Cảnh Diễm cố nén ý cười trong lòng, giả vờ cảm thán: "Kim đại phu đại nhân đại đức, phải chăng là muốn cứu Lục tiểu thư khỏi khốn cảnh?"
Cố Thanh Hoàn hơi dừng lại, vẻ đau thương hiện lên trong mắt: "Chuyện cứu người khỏi khốn cảnh này, ta chưa bao giờ làm, lần này có lẽ là vận mệnh của cô gái ấy."
Lời vừa nói ra, Triệu Cảnh Diễm và Tưởng Hoằng Văn lại nhìn nhau, Lục tiểu thư này rốt cuộc có ý gì đây?
Tưởng Hoằng Văn cũng không nhịn được hỏi ra: "Rốt cuộc Kim đại phu muốn ta làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-kieu-y/847940/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.