*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai chữ này khiến anh hiểu được, hóa ra hai người từng yêu nhau như vậy, bây giờ đã lạnh nhạt đến mức này.
Sự thật khiến người ta vừa bất lực vừa đau lòng, nét mặt Thẩm Đình Thâm không đổi, anh xoay người, hình ảnh trong mắt lờ mờ, anh đi từng bước về phía phòng y tá, mỗi bước chân càng khiến nội tâm của anh rõ ràng hơn.
Anh và Bạch Nhược Y, không thể quay lại được nữa.
Anh dùng mấy tháng để ép cô ở bên cạnh mình, cũng không còn ý nghĩa gì.
Bạch Nhược Y thật không biết bây giờ mình nên vui mừng hay thế nào.
Bạch Nhược Y ngồi xuống đối diện Thẩm Đình Thâm, người hơi ngả ra sau, học3theo dáng vẻ của Thẩm Đình Thâm.
“Bây giờ anh có thể lờ mờ nhìn thấy đồ vật.” Thẩm Đình Thâm nói thẳng, cũng cảm thấy không cần phải vòng vo với Bạch Nhược Y.
“Ừm, các bác sĩ và y tá đểu nói mắt anh sắp nhìn được trở lại rồi.” Bạch Nhược Y thuận theo câu nói của Thẩm Đình Thâm, trong lòng có cảm giác mất mát, xem ra Thẩm Đình Thâm tìm cô nói chuyện không phải về chuyện năm năm qua.
Thẩm Đình Thâm rất bình tĩnh, khuôn mặt lạnh lùng vẫn không thay đổi, nhưng quanh thân bắt đầu thể hiện ra sự nhẹ nhàng.
Sau khi y tá đến, nắn mấy cái đã chỉnh lại khớp chân bị trật giúp Bạch Nhược Y,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446389/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.