*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bộ quần áo này không thể bỏ vào máy giặt để giặt mà.” Vương Lộ cười phản bác, đôi mắt vẫn luôn dừng lại ở bộ đồ trong tay
Quần áo vốn không bẩn, nhưng cô ta vẫn giặt cực kì nghiêm túc.
“Có thể đưa đến tiệm giặt khô mà, dù gì cậu chủ cũng không thiếu những bộ quần áo kiểu này, đều đưa đến tiệm giặt khô cả, nếu không thì cất đi, sau này chưa chắc cậu chủ đã mặc lại.” Dì giúp việc đã làm việc ở đây từ lâu, từng | thấy quá nhiều bộ đồ Thẩm Đình Thâm mặc một lần rồi chưa từng mặc lại nữa
Vương Lộ cười hì hì, “Thôi ạ, dù sao cháu cũng không có việc gì để làm, giặt thì cứ giặt thôi.”
Dì giúp việc cũng cười theo,3không nói thẳng ra
Tâm tư của cô bé này, mọi người đều hiểu là được.
Đảo mắt, một ngày cứ thế trôi qua
Vương Lộ ngủ trên chiếc giường trong phòng mình, giường dựa vào tường, một bên tường khác chính là phòng của Thẩm Đình Thâm, cô ta nghiêng người đối diện với bức tường
Cô ta đang nghĩ có phải bây giờ Thẩm Đình Thâm đã tỉnh rồi không? Buổi chiều anh ăn cơm rồi ngủ từ sớm, bây giờ đã hơn mười một giờ đêm, cho dù là người ngủ khỏe hơn nữa thì hẳn cũng không ngủ được tiếp nhỉ.
Vậy lúc tỉnh thì anh làm gì đây? Vương Lộ nhìn bức tường trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446295/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.