*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dì giúp việc biết ý, cầm đồ đi vào phòng bếp
Quản gia nhìn cầu thang, khẽ hỏi, “Cậu chủ, bây giờ cậu về phòng hay là làm gì?”
Thẩm Đình Thâm cười nhạt, ánh mắt lúc cười vẫn không có bất kì ánh sáng và độ ẩm nào, tựa như hai hòn đá đen sì không có độ bóng, “Tôi thế này rồi còn có thể làm gì sao?”
“Cậu chủ...”Quản gia buồn bã gọi anh một câu, “Cậu đừng như vậy, mắt nhất định sẽ khỏi thôi.” “Thế nào cũng được.” Thẩm Đình Thâm thản nhiên nói, “Đưa tôi về phòng đi.”
“Vâng.” Quản gia đỡ Thẩm Đình Thâm lên tầng, mới đỡ anh lên được một bậc cầu thang thì Thẩm Đình Thâm đã đột ngột vươn tay đẩy quản gia ra, khuôn mặt anh không có biểu cảm gì
Anh chỉ đơn thuần3cảm thấy bị người ta đỡ đi đường rất khó chịu
Nếu lên cầu thang, bản thân Thẩm Đình Thâm có thể vịn vào lan can, bước từng bước lên
Quản gia buông tay ra, nhưng khuôn mặt vẫn lộ ra vẻ lo lắng, “Tự cậu đi không sao chứ?”
“Không sao, hai chân hai tay tôi đều tốt, dù sao cũng không thể ngã xuống được.” Lúc nói những lời này, thậm chí Thẩm Đình Thâm còn mang theo ý cười
“Vậy cậu cẩn thận.” Quản gia đứng ở bậc cầu thang đầu tiên, nhìn Thẩm Đình Thâm bước từng bước lên cầu thang, trong lòng vẫn hơi lo lắng.
Thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446293/chuong-641.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.