*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có lẽ vì trong biệt viện có khá nhiều cây cối xanh biếc, hơn nữa phía sau chính là một rừng cây
Không thể không nói vị trí của biệt viện này thật sự rất tuyệt vời, nằm ngay giữa phố xá sầm uất và rừng rậm, để sự vội vã của phố xá và sự yên tĩnh của rừng rậm kết hợp hoàn mỹ với nhau
Xe của Đào Thành đang chạy rất êm trên đường, Bạch Nhược Y ngồi ở vị trí kế bên tài xế, tùy ý nhìn ra ngoài cửa sổ
Những cửa hàng mặt tiền này không khác mấy phố xá Trung Quốc, nhìn tổng thể bảng hiệu rất sống động, không mang quá nhiều tính thương mại
Chỉ tiếc, Bạch Nhược Y không biết tiếng3Nhật, chỉ hiểu một chút tiếng Trung xen lẫn giữa tiếng Nhật
“Thật ra thì sống ở Nhật Bản cũng không tồi.” Đào Thành vừa lái xe, vừa liếc mắt nhìn Bạch Nhược Y
Nhìn đôi mắt màu hổ phách của cô không ngừng phản chiếu cảnh phổ ngoài cửa xe, giọng nói của Đào Thành tự nhiên trở nên dịu dàng, “Nhịp điệu cuộc sống ở Nhật Bản chậm hơn rất nhiều so với các thành phố loại một loại hai của Trung Quốc
Hơn nữa tính tình của mọi người cũng khá tốt, không phải nói tính tình của người Trung Quốc chúng ta không tốt, chỉ là người Nhật Bản giải thể hiện mình hơn, khi sống chung sẽ thoải mái một chút.” “Tập trung lái xe1đi, tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446289/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.