*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuộc sống của cô tựa như một người câm, ngủ cả ngày, Đằng Y bảo cô thử học một chút tiếng Nhật, nhưng cô không muốn học
Cho nên bây giờ nhìn thấy Đào Thành mặc một bộ vest tới đây, cô hoàn toàn không muốn mở miệng, chỉ nhìn chằm chằm vào đôi mắt như hổ phách của anh ta.
Đào Thành đón lấy ánh mắt chán ghét lại mang theo oán hận của Bạch Nhược Y, từng bước từng bước đến gần, sau đó dừng ở bên cạnh Bạch Nhược Y, “Hôm nay là Tấn Nguyệt”, cô phải đi xem mắt với ngài Hùng Ngạn, ngài Đằng Y bảo tôi đi theo cô, mặc dù ngài Hùng Ngạn cũng biết một chút tiếng Trung, nhưng để cho thuận tiện, tôi vẫn nên cùng đi thì hơn.”
(*): Ngày mùng Một âm lịch mỗi tháng
Bạch Nhược Y lắc đầu một3cái, cuối cùng cũng bật ra một chữ, “Không.” “Không?” Đào Thành nghe tin Bạch Nhược Y muốn chạy trốn, cho rằng bây giờ cô đã sớm thỏa hiệp, cam chịu số phận rồi
Không ngờ lại có thể nghe được câu phản kháng từ miệng cô, “Ý cô là cô không muốn đi gặp ngài Hùng Ngạn
sao?”
“Ừ.” Bạch Nhược Y thu hồi ánh mắt, không muốn nhìn vào Thành thêm cái nào, “Tôi không đi.” “Tôi khuyên cô nên nghe lời chút đi.” Đào Thành vừa nói, vừa lấy chiếc điện thoại có bàn phím của anh ta ra, hình như đang gửi tin nhắn.
Bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446288/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.