*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuộc sống của anh có ý nghĩa hay không, anh chẳng biết nữa.”
Dáng vẻ Thẩm Đình Thâm bất lực, không có mục tiêu giống như một đứa trẻ đi lạc, không biết phải làm sao
Bạch Nhược Y dang tay ôm chầm lấy anh, hy vọng cái ôm của mình có thể mang đến một chút ấm áp: “Cuộc sống này vẫn còn rất nhiều thứ anh chưa nếm trải
Anh còn trẻ, chưa tới ba mươi tuổi kia mà, sao lại nói ngoại trừ công ty thì không biết ý nghĩa cuộc sống nằm ở đâu?”
Bạch Nhược Y tin chắc rằng, cho dù doanh nghiệp Thẩm thị mất đi, Thẩm Đình Thâm cũng có năng lực ngóc đầu trở dậy
Chẳng qua bây giờ anh cần thời gian để3điều chỉnh tâm trạng, huống hồ Thẩm thị chưa chắc đã sụp đổ
Mọi chuyện chưa tới nước ấy, nhưng anh lại nghĩ hỏng rồi.
“Được rồi.” Thẩm Đình Thâm thật sự mệt mỏi
Mấy ngày qua anh bận bịu chuyện công ty, không biết đã ngủ được bao lâu nữa
Vừa rồi một mình anh ném đồ lung tung trong phòng, tiêu hao không ít sức lực
Hiện giờ Thẩm Đình Thâm không buồn ngủ lắm, nhưng mùi hương thoang thoảng trên người Bạch Nhược Y lại có hiệu quả thôi miên đặc biệt
Bạch Nhược Y đưa tay ra kéo chăn đắp cho cả hai
Không đợi cô chúc ngủ ngon, khi cô nhìn lại thì phát hiện mắt anh đã nhắm nghiền.
Ngủ đi, ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446199/chuong-547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.