*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Không được, anh đừng như vậy mà.” Bạch Nhược Y không biết nên nói gì, cô ôm lấy đôi bàn tay run run của Thẩm Đình Thâm
Thẩm Đình Thâm không biết tại sao mình lại nói thế trước mặt Bạch Nhược Y
Chẳng qua lòng anh cực kỳ khó chịu, thấy người tới là cô nên kiềm lòng không đặng mà thốt ra
Bây giờ nhìn cô đau lòng trước dáng vẻ này của mình, anh lại cảm thấy luống cuống, đánh giơ tay bịt kín hai mắt rồi nói nhỏ: “Không sao, anh chỉ muốn nghỉ ngơi thôi.” Vừa nói, anh vừa nghiêng người qua, đưa lưng về phía cô
Bạch Nhược Y nhìn lưng Thẩm Đình Thâm, chẳng biết có phải do ảnh hưởng tâm lý không, cô thấy bóng lưng anh không còn dày rộng như trước nữa
Cô thầm thở dài, cởi giày rồi leo3lên giường anh, kéo tấm chăn vốn được xếp gọn rồi đắp lên người Thẩm Đình Thâm
Nhưng khi đắp đến vai anh thì chăn bị mắc kẹt, Bạch Nhược Y kéo thử mấy lần vẫn không kéo được
Cô rướn cổ lên nhìn thì phát hiện chân anh chưa cởi giày
Bạch Nhược Y quay lại nhìn thoáng qua Thẩm Đình Thâm, thầm nghĩ: Chẳng lẽ anh muốn mình cởi giày hộ ư? Mà anh thì vẫn đang ôm đầu, cuộn người lại, hoàn toàn không để ý tới cái nhìn của cô
Đối với anh mà nói, bây giờ cô có cầm dao đâm anh mấy cái, anh cũng chẳng phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446198/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.