*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Như Ngọc? Anh bao nhiêu tuổi rồi?” Bạch Nhược Y không đoán ra được tuổi tác của anh ta, nếu vừa tốt nghiệp thì hẳn là khoảng hai mốt, hai hai
Nhan Như Ngọc đứng thẳng người, tay cầm máy tính làm việc của mình, “Ừm..
hai hai rồi, còn cô thì sao?” “Tôi hai tư rồi.” Bạch Nhược Y nói vu vơ, quả nhiên không khác mấy với dự đoán của mình, “Bây giờ cậu đang thực tập đúng không?” “Không phải.” Nhan Như Ngọc gạt những sợi tóc lòa xòa trước trận một cách đầy đẹp trai, “Tôi là CEO của một công ty đã lên sàn, hơn nữa công ty đó lớn lắm, có lẽ chị căn bản không thể tưởng tượng nổi đâu!”
“Được rồi.” Bạch Nhược Y thấy lời câu nói khoa trương như vậy thì biết ngay cậu đang đùa,“Tôi3phải về rồi, sau này có cơ hội sẽ mời cậu ăn cơm, coi như đền bù chuyện hôm nay tôi chiếm vai của cậu.”
“Chọn ngày không bằng gặp ngày mà!” Nhan Như Ngọc rất nhanh nhẹn đuổi kịp bước chân Bạch Nhược Y, đi theo sau cô không nhanh không chậm, “Không phải vừa khéo chị cũng về nấu cơm trưa sao? Nhà tôi ở đối diện chị, tôi đến nhà chị nấu cơm, chỉ là không biết tôi có may mắn được nếm thử tay nghề của chị không thôi.”
“A...” Tuy Bạch Nhược Y cảm thấy chung đụng với Nhan Như Ngọc vẫn coi như thoải mái, làm bạn bè cũng không sao, nhưng chưa từng nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446115/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.