*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ơ? Là vì mình ngủ quá lâu nên bắt đầu xuất hiện ảo giác ư?
Sao cô lại cảm thấy phần ghế sau đầu mềm vậy chứ? Cô quay đầu với vẻ hồ nghi, vừa nhìn đã thấy cổ áo sạch sẽ, chỉnh tề, trên chiếc cổ thon dài, yết hầu hơi nhô lên rất rõ ràng
“Ơ?” Bạch Nhược Y lập tức vỡ lẽ hóa ra mình gối đầu trên vai một người, cả người cô vội lùi một bước về sau.
Cô trợn đôi mắt như hổ phách long lanh nhìn chằm chằm người đó
Chàng trai kia nghe tiếng bèn quay đầu, thấy khuôn mặt với ngũ quan tinh xảo của Bạch Nhược Y đã phiếm hồng vì phơi nắng quá lâu, song vẫn không ảnh hướng tới nhan sắc, dù là3ai nhìn cô gần như vậy thì cũng đều không nhịn được mà tim đập thình thịch.
Còn trong đôi mắt màu hổ phách của Bạch Nhược Y phản chiếu khuôn mặt của chàng trai này, chính trực, khôi ngô tuấn tú
“Á..
tôi xin lỗi nhé.” Bạch Nhược Y chắp hai tay, cúi đầu xin lỗi chàng trai.
Đồng thời lòng cô cũng rất lấy làm lạ, rõ ràng khi mình dựa vào ghế rồi ngủ, bên này căn bản chẳng có mấy người, thậm chí trên chiếc ghế này cũng chẳng có ai
Vậy sao cô lại dựa vào vai chàng trai này? Hay là sau đó anh ta ngồi xuống, mình quá buồn ngủ nên đã dựa vào? Chàng trai cũng cười nhẹ, ý cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446114/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.