*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bây giờ có chuyện quan trọng cần tìm anh thì lại lỡ mất
“Dù sao ngài Thẩm cũng vừa mới đi
Nếu cô thật sự có chuyện gấp, bây giờ đuổi theo vẫn còn kịp” Người nọ có lòng tốt vỗ bả vai Bạch Nhược Y, xem như an ủi có một chút
Bạch Nhược Y gật đầu, nở nụ cười gượng: “Được rồi, cảm ơn anh” Sau đó cô lập tức giữ vững tinh thần, quay đầu chạy tới cửa thang máy, ấn nút liên tục, hy vọng thang máy có thể xuống dưới nhanh một chút
Nhưng khi cô nhìn lên nơi hiển thị số tầng thì cả hai thang máy đang đi lên, đợi nó xuống e là phải mất một hồi lâu
Bạch Nhược Y không kịp nghĩ nhiều, quay đầu chạy qua một bên ban công, nhìn xuống của tòa cao ốc
Quả nhiên trong chốc lát, cô lập tức2thấy một nam một nữ bước ra
Bạch Nhược Y vừa liếc mắt một cái đã biết người mặc âu phục màu đen là Thẩm Đình Thâm
Suýt chút nữa cô đã gọi to tên anh
Nhưng cô vẫn còn chút lý trí, biết mình ở nơi cao tít làm sao gọi anh được, chắc chắn anh không thể nghe thấy
Do đó cô xoay người lại, chạy xuống thang bộ
Bạch Nhược Y ngoan cố chạy từ lầu 6 xuống lầu 1, cảm thấy hình như mình đã một chuyện ngu xuẩn mà trước nay chưa từng có
Cho dù là chạy bằng băng xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446075/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.