*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả đám bọn chúng đang ở trong phòng Thẩm Đình Thâm, một mực chờ đến khi Thẩm Đình Thâm quay về
“S
, cao ốc trước quảng trường, cô đi là thấy” Thụy Tư mô tả đơn giản, dù sao nói với cô tên tòa nhà đó, Bạch Nhược Y chưa chắc đã biết
“Được rồi, cảm ơn anh” Bạch Nhược Y sau khi nói cảm ơn, không đợi Thụy Tư lên tiếng nói tạm biệt, cô vội vã tắt điện thoại
Thụy Tư ở đầu bên kia, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, cất điện thoại vào túi
Từ tối hôm qua, sau khi đưa Bạch Nhược Y trở về khách sạn, Thụy Tư đã xóa số điện thoại
Nhưng trong đầu anh ta vẫn hiện lên hình ảnh đón Bạch Nhược Y xuống máy bay và loạt ảnh đi chung với cô
Cảnh nào trong2hồi ức cũng tuyệt đẹp như vậy mà lại không chân thực
Chỉ hồi tưởng lại mấy ngày qua đi cùng nhau cũng khiến Thụy Tư cảm giác như đã qua nửa đời người, khiến anh ta suốt đêm không ngủ được
Trên đời không chỉ riêng mày yêu mà không có được người ta, Thụy Tư vẫn luôn an ủi bản thân như thế
Không ngờ qua ngày hôm sau chưa lâu, anh ta đã nhận được điện thoại của Bạch Nhược Y
Tất nhiên anh ta không lưu số cô, nhưng nhìn những con số trước mặt thì thấy quen thuộc
Sau đó, nghe tiếng nói của cô từ điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446074/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.