*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Nhược Y lui về sau vài bước, cố gắng kéo dài khoảng cách giữa hai người: “Nhưng em cũng không có tư cách gì nói anh, dù sao em cũng biết anh nhất định còn khúc mắc trong lòng về chuyện em và Sở Vũ Triết
Mà em cũng là người mắt không chứa được hạt cát, anh đã cùng Như Kính rồi, vậy chúng ta coi như kết thúc đi, sau này cũng đừng lui tới nữa”
Nói xong, Bạch Nhược Y liền đi thẳng về
Trong đêm tối, gió thổi qua như dao găm cắt ngang, lướt qua gương mặt và ánh mắt Bạch Nhược Y, cổ họng của cô cũng đau đến khó chịu
Ngay tại lúc nhìn thấy Thẩm Đình Thâm cùng với Như Kính trên giường, Bạch Nhược Y đã quên mất việc Chu Du nhờ2từ lâu rồi
Thẩm Đình Thâm vẫn đứng tại chỗ, đôi mắt rủ xuống
Thật lâu sau đó, anh mới quay đầu, sải bước đuổi theo Bạch Nhược Y
Bạch Nhược Y vốn dĩ không hề chú ý xem có người từ đằng sau chạy đến không, chẳng qua là cảm thấy cả người như muốn đông cứng rồi, nên muốn sớm trở về phòng ngủ một giấc, cũng không muốn gặp lại Thẩm Đình Thâm nữa
Thẩm Đình Thâm vừa chạy đến đã nắm tay Bạch Nhược Y, dùng sức rất mạnh muốn ôm Bạch Nhược Y vào ngực
“A!” Bạch Nhược Y lại càng hoảng sợ, lập tức nhìn thoáng qua đằng sau, thấy người đó là Thẩm Đình Thâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446066/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.