*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Đình Thâm kêu tên Bạch Nhược Y, mới khiến cô tỉnh táo lại, cô cũng không biết rốt cuộc mình đang suy nghĩ gì nữa
Cô cảm thấy trái tim mình quặn đau, cô phải nhanh chóng rời khỏi đây, cô không muốn nhìn thấy
gương mặt đó của Thẩm Đình Thâm nữa, cũng không muốn nghe giọng anh nữa
Trong nháy mắt khi Thẩm Đình Thâm bước tới, giơ tay muốn nắm lấy cô, cô gần như là nhấc chân bỏ chạy
Trong lòng đầy thất vọng, cảm giác thất lạc bao phủ cả người cô
Sau lưng cô truyền tới tiếng bước chân của Thẩm Đình Thâm, cùng với giọng nói sốt ruột của anh: “Nhược Y! Bạch Nhược Y! Nghe anh giải thích đi” Bạch Nhược Y biết rõ chân Thẩm Đình Thâm dài, nên cô liều mạng chạy, giống như người phía sau không phải là người,2mà là một tên ác quỷ đáng sợ vậy
Khi cô chạy đến phòng mình, không hề nghĩ đến việc dừng lại mở cửa, trở về phòng
Bởi vì cô biết chỉ cần dừng lại, Thẩm Đình Thâm nhất định sẽ đuổi theo
Bạch Nhược Y thật sự đã quá lâu rồi không vận động, có rất nhanh liền vừa chạy vừa thở điên cuồng, đầu óc trống rỗng, chỉ nghe được tiếng thở của chính mình
Thẩm Đình Thâm nhíu chặt mày, không ngừng tăng nhanh tốc độ của mình
Đáng chết, vì cái gì mà mình lại muốn chọc tức Như Kính chứ!
Vì cái gì ngay đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3446065/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.