*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chậc...” Bạch Nhược Y đau tới mức phát ra tiếng, ánh mắt cô tìm kiếm bóng dáng Hạ Tiêu Tiêu. Còn Hạ Tiêu Tiêu thì đưa nhánh cây mà mình đang cầm cho gã đàn ông kia, cất tiếng thản nhiên xen lẫn mệt mỏi: “Anh làm đi, tôi thật sự không còn sức đánh cô ta. Anh cứ đánh, dùng hết sức mà đánh. Nếu cô ta đau đến độ ngất đi, anh hãy xách thùng nước tạt cho cô ta tỉnh.” Nói xong, Hạ Tiêu Tiêu cười với Bạch Nhược Y, đáy mắt đầy vẻ oán độc như đang nói rằng: “Tôi muốn khiến cô sống không bằng chết!” Bạch Nhược Y thật sự sống không bằng chết, mỗi một tế bào trên da thịt như đang liều mạng kêu vang trong đầu cô: “Tôi đau quá!” Gã đàn2ông nhận lấy nhánh cây, nhìn thoáng qua cơ thể gầy yếu, đầy vết thương của Bạch Nhược Y. Vốn dĩ gã chẳng nhìn ra màu sắc nào trên quần áo cô nữa rồi, chỉ trông thấy từng vết máu đỏ thẫm. Trong mắt gã đàn ông không hề có vẻ thương tiếc, gã cầm lấy nhánh cây rồi ra sức quất mạnh vào ngực Bạch Nhược Y. “Phụt.” Ngay khi động tác của gã đàn ông vụt vào người cô, Bạch Nhược Y phun ra một ngụm nước. Gã lùi lại phía sau, hơi nhướng mày, giống như đang ghét bỏ cô vậy. Gã lại cúi đầu nhìn thoáng qua nhánh cây trong tay, nó đã bị gãy thành hai khúc. Đúng lúc gã định mở miệng nói với Hạ Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445870/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.