*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Không thể nào, cô lấy ảnh chụp từ đâu chứ?” Nụ cười trên mặt Hạ Tiêu Tiêu cứng đờ ngay tức khắc, thoạt nhìn vẻ mặt cô ta hơi lo lắng. Bạch Nhược Y bỗng cười mấy tiếng, thật ra cô hoàn toàn không có ảnh chụp Hạ Tiêu Tiêu dùng quy tắc ngầm, nhưng cô biết cô ta có làm mấy hành động đó. Giờ phút này, Bạch Nhược Y chỉ đang đánh cuộc một lần, hù dọa Hạ Tiêu Tiêu: “Cô tưởng tôi sẽ lại ngồi chờ cô hãm hại nữa sao? Kể từ lúc cô bắt đầu đến công ty tìm tôi, tôi đã nhờ người ta điều tra cô rồi.” Hạ Tiêu Tiêu nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh lạnh lùng, hai tay cô2ta từ từ khoanh trước ngực, điềm tĩnh như thường mà quan sát Bạch Nhược Y rồi nhún vai tỏ vẻ nhạt nhẽo: “Bạch Nhược Y, tôi chỉ muốn dạy dỗ cô một chút, vì vậy cô mau giao chứng cứ cho tôi, tôi sẽ để cô đi.”
Giọng điệu Hạ Tiêu Tiêu nhàn nhạt như gió thoảng qua, giống như cô ta đang nói thật vậy, ngụ ý rằng cô ta không có nhiều ác ý với Bạch Nhược Y. Đương nhiên Bạch Nhược Y sẽ không mắc mưu, dù gì cô cũng chỉ bịa chuyện. Tia sáng vừa lóe lên trong đầu cô, tim cô lập tức nhói lên: “Hạ Tiêu Tiêu, tôi sớm đã biết cô sẽ ra tay, vì thế tôi đã giao chứng cứ cho8một người bạn mà mình tin tưởng. Chỉ cần tôi biến mất, cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445869/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.