Đầu lưỡi mềm mại nhanh chóng ra sức lướt trên da thịt anh.
Bụng dưới của Thẩm Đình Thâm vô cùng căng thẳng, mắt anh đầy vẻ mơ màng. Trong lúc hoảng hốt, anh đã nhìn cô gái trên người mình thành Bạch Nhược Y.
Cõi lòng Hạ Tiểu Tiêu đau tê tái, giống như bị ai đó siết chặt khiến hơi thở cô ta trở nên dồn dập.
Giọt lệ lạnh bằng nơi khóe mắt trào ra trong sự tuyệt vọng, âm thầm rơi vào mái tóc2cô ta. Hạ Tiêu Tiêu chầm chậm vươn đôi tay run rẩy, ôm lấy gáy người đàn ông này. Cô ta cất giọng vừa run run vừa tuyệt vọng, “Đình Thám, là em.”
Động tác của Thẩm Đình Thâm giống như bị kìm hãm, anh đã không còn phân rõ bây giờ là hiện thực hay vẫn ở trong mộng.
Lại mơ thấy chuyện một năm trước ư?
Có lẽ là vậy. Sau đó anh ngẩng phắt dậy, nhìn mặt Hạ Tiêu Tiêu. Rõ ràng gương mặt anh5vẫn ửng đỏ, ánh mắt mờ đục, nhưng trong chốc lát đã trở nên lạnh bằng. Bàn tay anh lạnh lùng hất chân Hạ Tiểu Tiểu ra, giọng nói giận dữ tựa như bị điều gì đó áp bức lăng nhục, “Cô không phải là cô ấy, cút cho tôi!”
Sau đó anh tiện tay kéo khăn trải giường, ném vào Hạ Tiêu Tiêu với vẻ chán ghét, trùm kín người cô ta lại.
Anh hít thở từng hơi rồi nở nụ cười.
Đúng rồi, bây giờ đã6không còn là một năm trước, Bạch Nhược Y sẽ không tới cầu xin anh. Nếu cô ta thật sự là Bạch Nhược Y, làm sao có thể phối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-hon-nhan/3445701/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.