Hoắc Vân Trì khoác tay lên vai cô, cứ thế hai người đi về phía trước. Những bước chân của hai người in lên cát thành hàng dài, nhưng rồi lại bị sóng xô vào mất đi. Hoắc Vân Trì nhìn cô mỉm cười.
" Y Y em rời khỏi đây đến bao giờ mới quay lại." Hoắc Vân Trì hỏi
" Hai năm. Em chỉ đi hai năm rồi sẽ trở lại" Thanh Y nói
Hắn nhíu mày, xoay người cô quay về phía mình :" Lâu quá..hai tháng thôi."
Thanh Y lắc đầu, nói : " Đối với em hai năm là rất ngắn. Anh có biết vì sao không." Ngập ngừng một lúc, cô nói tiếp :" Bởi vì ..... em vẫn chưa thích nghi được với tính cách ấm áp của anh bây giờ. Trước đây anh luôn là một người lạnh lùng đáng sợ, khi biết được con người thật của anh thì lại càng thêm sợ hơn. Nhưng khi biết quá khứ của anh, thì lại có chút mềm lòng. Em biết.... anh đã trải qua bao nhiêu nỗi buồn, đau khổ trong quá khứ. Để trở thành người đứng đầu Đông Nam Á không phải dễ. Em muốn xác định lại mối quan hệ này cũng như tương lai của chúng ta sau này."
Hoắc Vân Trì ôm lấy cô vào trong lòng, :" Anh sẽ nhớ em nhiêu lắm đấy"
Thanh Y ôm lại Hoắc Vân Trì. Lúc này trời đã muộn, cả hai người đi về biệt thự. Tối hôm nay, cô phải sắp xếp đồ đạc để sáng mai đi sớm, Hoắc Vân Trì cũng giúp cô một tay. Số đồ đạc cô mang đi không nhiều, chỉ là vài bộ quần áo và một ít đồ trang điểm, ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-diem-hon-co-vo-nho-dung-hong-bo-tron/833314/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.