Thấy Thanh Y vẫn ngồi ăn ngon miệng, Dư Uyển Hề có chút khó chịu. Lúc này Thanh Y đang định gắp thức ăn thì lại bị Dư Uyển Hề ngăn lại. Thấy vậy Thanh Y liền ngẩng đầu nhìn Dư Uyển Hề.
"Sao lại chặn em gắp đồ ăn?" Thanh Y hỏi
" Nói đi. Mày cần bao nhiêu tiền để rời xa Hoắc Vân Trì. Tao có thể cho mày đủ tiền để sống cả đời vậy nên lập tức hãy rời khỏi anh ấy đi." Dư Uyển Hề nói.
Thanh Y nhướng mày, nói :" Chị tưởng chị là ai mà ra lệnh cho tôi". Thanh Y cười nấc rồi nói tiếp:" Để kiếm được số tiền ấy, chắc hẳn chị phải tốn bao công sức leo lên giường của những lão già háo sắc nhỉ"
" Mày...." Dư Uyển Hề tức giận
Cô ta cầm bát canh nóng lên định tạt vào người Thanh Y, đúng lúc đó lại thấy Hoắc Vân Trì đang quay lại bàn ăn, Dư Uyển Hề liền cầm lấy tay của Thanh Y đưa cho cô bát canh rồi tự hất bát canh về phía mình. Bát canh đổ lên trên người Dư Uyển Hề, cô ta giả vờ khóc lóc.
Hoắc Vân Trì đi đến nhíu mày hỏi : " Làm sao?"
Dư Uyển Hề khóc lóc nói : " Vừa nãy em với Y Y có chúy xích mích. Em ấy tức giận quá liền hất bát canh nóng vào người em. Anh xem... tay em bỏng hết lên rồi." Dư Uyển Hề nói
" Em không có tạt canh vào người chị ta. Là chị ta cố tình gây hiểu lầm" Thanh Y hậm hực nói
Hoắc Vân Trì nhìn thẳng vào Dư Uyển Hề lạnh lùng nói:"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-diem-hon-co-vo-nho-dung-hong-bo-tron/833313/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.