Edit: GàBeta: SakuraBước vào thư phòng, nhìn thấy hai người đang ngồi chơi cờ trongphòng, Phượng Chi Dao không khỏi cảm thấy hâm mộ cuộc sống của Mặc TuNghiêu.
“Ta nói này Vương gia, để cho người khác ở bên ngoài cực khổ mệt đếndở sống dở chết, còn bản thân thì ngồi đây chơi cờ thì đúng là không còn gì để nói.” Lười biếng dựa tại cạnh cửa, Phượng Chi Dao nhàn nhạt giễucợt nói. Cái thế đạo như thế này làm sao có thể khiến cho tâm lý ngườita cân bằng được chứ! Mệnh khổ thì cả ngày phải bôn ba bên ngoài trongcảnh gió mưa giá buốt, tựa như hắn. Mệnh tốt thì có thể nhàn nhã ngồitrong thư phòng ngập tràn ấm áp đánh cờ, lại còn có mỹ nhân làm bạn, tựa như Mặc Tu Nghiêu. Diệp Ly mỉm cười lườm Phượng Chi Dao một cái. Tuytrên khuôn mặt xinh đẹp của Phượng Tam công tử đầy vẻ khó chịu, nhưngtrong mắt lại lấp lánh ý cười. Có thể thấy tâm trạng hắn rất tốt.
Mặc Tu Nghiêu hạ xuống một quân cờ, rồi mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Phượng Chi Dao nói: “Có chuyện gì?”
Phượng Chi Dao phe phẩy cây quạt, chậm rì rì bước tới, nói: “Không có việc gì thì không thể tới thăm ngươi sao? Cưới Vương phi xong là kháchẳn nha, trước đây, vào lúc này, đáng lẽ ngươi phải nằm trên giường nửachết nửa sống mới đúng ha.” Phượng Chi Dao hiển nhiên tuyệt không để tâm bản thân đã đâm vào vết sẹo của Mặc Tu Nghiêu, nghênh ngang ở bên cạnhtìm một vị trí ngồi xuống, đánh giá bài trí trong phòng, nói: “Khoảngthời gian trước Mặc tổng quản bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2230105/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.