Tiễn công chúa An Khê, Từ Thanh Trần quay đầu lại nhìn Diệp Ly thành khẩn nói: “Ly nhi, đại ca cảm ơn muội.” Từ Thanh Trần hiểu vì sao Diệp Ly lôi kéo công chúa An Khê nói nhiều như vậy…, bản thân nàng và công chúa An Khê cũng không có giao tình gì tự nhiên không cần phải phí tâm này.
Diệp Ly làm những thứ này vì không hy vọng công chúa An Khê không bỏ xuống được thậm chí do yêu mà sinh hận với Từ Thanh Trần. Nếu là cô gái bình thường cũng thôi, công chúa An Khê thân là Vương Thái nữ của một nước, năng lực có thể phát huy quá lớn. Nếu quả thật chui vào góc chết, cũng khiến cho Từ Thanh Trần nhức đầu một chút. Huống chi, mặc dù Từ Thanh Trần không có tình yêu nam nữ với công chúa An Khê nhưng lại thật sự coi nàng làm bằng hữu. Nếu vì vậy mà ảnh hưởng tới giao tình dĩ vãng cũng là một loại tiếc nuối.
Diệp Ly liếc mắt, bĩu môi nói: “Không cần cám ơn. Nếu Đại ca đã vô tình cô nương người ta liền ít đi trêu chọc một chút đi. Muội không thể không có chuyện gì lại ngăn chặn hoa đào cho huynh.” Nói đến đây Diệp Ly lại không thể không may mắn mình với Mặc Tu Nghiêu sớm thành thân hơn nữa còn là tình yêu mà người trong thiên hạ công nhận. Mỗi lần đi theo Từ Thanh Trần một lát, nàng bị bao nhiêu cô nương nhớ thương Từ đại công tử không rõ chân tướng dùng ánh mắt như đao chém vào. Nhớ tới năm đó mình lại còn lừa gạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229782/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.