Đón Từ Thanh Bách vào trong doanh, đuổi đi một đám tiểu tướng tò mò, chỉ còn lại đám người Phượng Chi Dao, Trương Khởi Lan, trong đại trướng mới một lần nữa yên tĩnh lại.
Phượng Chi Dao hơi ngạc nhiên đánh giá Từ Thanh Bách: “Từ Tứ công tử đến Tây Lăng lúc nào thế, chúng ta không hề biết một chút tin tức gì.” Từ Thanh Bách mỉm cười nhìn thoáng qua Diệp Ly đang đánh giá mình, lại cười nói: “Ta tới cũng khá lâu rồi, vốn tưởng rằng các ngươi phải mấy ngày nữa mới có thể đến đấy.” Hắn nói như vậy, đám người Phượng Chi Dao cũng hiểu, Từ Thanh Bách này tám phần là Vương gia và Vương Phi bí mật phái tới hoàng thành Tây Lăng. Về phần tới làm cái gì . . . Nhìn một chút Từ Thanh Bách ôn văn nho nhã nở nụ cười, trong mắt Phượng Chi Dao hiện lên một tia hiểu rõ.
“Tứ ca, mấy ngày nay có bị thiệt thòi gì không?” Mặc dù nhìn thấy Từ Thanh Bách bình yên vô sự, Diệp Ly yên tâm rất nhiều. Nhưng trong lòng vẫn còn có chút lo lắng Tứ ca ở Tây Lăng phải chịu ủy khuất. Dù sao người Tây Lăng cũng không có đạo lý đối đãi văn nhân như Đại Sở, trước khi đại quân Mặc gia quân đến, người Tây Lăng đối với Tứ ca chỉ sợ cũng sẽ không khách khí như vậy.
Từ Thanh Bách mỉm cười an ủi: “Không có việc gì, chỉ là tại Tây Lăng nhàm chán một chút thôi. Hiện tại các ngươi đến rồi đương nhiên cũng thuận lợi hơn nhiều.”
Mặc Tu Nghiêu uống trà, nhẫn nại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229649/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.