Cuối cùng Cảnh Diễn cũng cưới được nữ hài tử mình thích, nghe âm thanh “Nhất bái thiên địa. Nhị bái cao đường. Phu thê giao bái”, hắn lặng lẽ làm theo…
Theo câu nói cuối cùng “Kết thúc buổi lễ”, hắn cảm thấy trong lòng mình cũng nở hoa!
Cảnh Diễn nắm tay Oánh Nguyệt, bọn họ cùng nhau đến phòng tân hôn.
Tuy nói là đưa vào động phòng, nhưng trên thực tế chỉ là tân lang dắt tay tân nương đến. Sau đó hắn còn phải trở lại tiếp khách.
Oánh Nguyệt đi theo bước chân của Cảnh Diễn, ngồi xuống giường, khăn hỉ được vén lên, Cảnh Diễn lập tức nhìn mà ngây người. Hắn vẫn luôn biết Oánh Nguyệt rất đẹp, nhưng giống như hôm nay lại là lần đầu tiên.
Lông mi lá liễu cong cong, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng. Oánh Nguyệt khẽ cong môi, chậm rãi gọi: “Phu quân.”
Cảnh Diễn nhìn nàng mê muội, gọi: “Nương tử.”
Người ở ngoài cửa đang muốn ồn ào thì thấy Cảnh phu nhân giá lâm. Bà mỉm cười nói: “Còn chưa tới lúc động phòng nhỉ? Mau mời chư vị ra phía trước ngồi.” Ý tứ chính là các ngươi không nên ở đây quấy rầy phu thê trẻ bọn họ nói chuyện, tất cả đều cút đến viện trước cho lão nương.
Cảnh phu nhân là cọp cái nổi danh trong Kinh, bà và Lục Vương phi Thẩm Mỹ Phù vốn là hai thái cực. Mà bây giờ hai người lại kết thông gia, nghĩ kĩ lại thì thấy cực kì quỷ dị.
Chỉ là không ai dám trêu chọc Cảnh phu nhân, bất kể là nể mặt bà hay là thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/3509285/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.