Đợi đến khi Thời Hàn chạy đến thì thấy thi thể của Vạn Tam đã nằm trong sân viện. Trên người hắn ta có rất nhiều miệng vết thương do kiếm gây ra, xem ra hắn ta đã chống cự cực kì kịch liệt. Chỉ là, cuối cùng thì hai tay vẫn khó địch bốn phía. Huống chi, người do Phó Thời Hàn sắp xếp đều cao tay.
Nhìn thi thể của hắn ta, Thời Hàn lạnh lùng sai người mang thi thể đi.
Vạn Tam biết quá nhiều, bất kể thế nào thì hắn ta đều phải chết. Mà lúc này, Minh Y đã bị ma ma đưa vào phòng. Thị vệ bẩm báo tình hình lúc đó, Thời Hàn cười lạnh: “Biết một chút là được, đừng có truyền ra ngoài Cho dù thế nào… thì cũng là một Quận chúa, nói ra rất mất mặt.”
“Vâng.”
Nghe nói Vạn Tam vào Tứ Vương phủ gặp Minh Y Quận chúa bị đuổi giết, Lục Vương phi nói với A Cẩn: “Không ngờ hắn ta lại thật lòng yêu thích Minh Y.”
A Cẩn cười lạnh: “Ai mà biết đc có phải tình yêu chân thành không? Có đôi khi, chính vì là tình yêu đích thực nên mới làm người ta tổn thương nhất. ”
Lục Vương phi liếc nàng một cái: “Một tiểu cô nương như con thì biết cái gì.”
A Cẩn lè lưỡi: “Con không hiểu, mẫu thân có hiểu không?”
Lục Vương phi liếc nàng.
Chuyện của Minh Y cứ được quyết định như vậy.
Không có ai nhắc đến nàng ta, cho dù bên ngoài bá tánh bàn tán ồn ào huyên náo nhưng trước mặt Hoàng thất thì không ai đề cập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/3507977/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.