Thôi đại nhân biết đại khái mọi việc nên đã có hướng đi, gần đây ông ấy cũng không nóng lòng tham gia tụ hội bên phía Nhị Vương gia nữa. Nhưng tình hình thực tế cụ thể thế nào ông ấy còn chưa hỏi kỹ càng.
Nhưng chung quy vẫn là nữ nhi của mình, sự quan tâm của Thôi Mẫn dành cho Cẩn Ngôn đủ làm cho ông ấy thấy rõ tất cả, nàng ta thích Cẩn Ngôn. Mặc dù gia thế không được gọi là tốt nhất nhưng để gả cho Triệu Cẩn Ngôn cũng không chắc là không thể. Nhưng mà Thôi Mẫn lại kiên trì muốn gả cho Triệu Mộc, cho dù là làm thiếp cũng được.
“Chỉ cần ta không đứng hẳn về phe nào thì chưa chắc chúng ta sẽ tan cửa nát nhà.” Thôi đại nhân nói: “Ta chỉ hi vọng con có thể sống vui vẻ mà không phải như bây giờ, ngày ngày đều nơm nớp lo sợ tính toán để giúp cả nhà được bình an. Mẫn Nhi, ta và ca ca của con dù không làm quan cũng được. Con hiểu không? Nhà chúng ta không nhất thiết phải sống trong vinh hoa phú quý, sống bình đạm một chút cũng chưa chắc là không thể.”
Thôi Mẫn lắc đầu: “Phụ thân, mặc dù con biết mọi chuyện có thể sẽ không giống như chúng ta dự liệu, nhưng sao con dám dùng tính mạng của cả nhà để đặt cược được? Ngài chưa nhìn thấy sự lạnh lẽo của Triệu Mộc, không nhìn thấy lúc Phó Thời Hàn điên cuồng máu lạnh, càng chưa nhìn thấy sự quyết tuyệt của Triệu Cẩn Ngôn, ngài chưa nhìn thấy tất cả những thứ đó.”
Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/2854124/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.