Tiết quốc Hầu phu nhân khẽ nhíu mày, biết muội muội là đang kiếm cớ nói. Kỳthật, bản thân bà cũng không nghĩ Thu Minh Nguyệt là kẻ trộm cắp. Khôngphải cái gì khác, chỉ bằng việc nàng thấy núi băng mà mặt vẫn trấn định. Dù là mình lúc trẻ cũng chưa chắc làm được. Chẳng qua muội muội khôngđược muội phu yêu thích, vẫn luôn nghĩ cách xử trí Trầm thị. Nếu có thểmượn cơ hội này giáo huấn Thu Minh nguyệt cũng tốt. Cho nên bà mặt lạnh, không lên tiếng.
Tiết Vũ Hoa nhíu mày, phi thường bất mãnđại phu nhân, cảm thấy tiểu di thật sự là cố tình gây sự, điêu ngoa ương ngạnh, ỷ mạnh hiếp yếu.
Nghĩ như vậy, hắn lại muốn thay Thu Minh Nguyệt giải vậy. Lại nghe Thu minh Nguyệt không chút hoang mang, thảnnhiên hỏi lại:” Mẫu thân có ý gì?”
Không đợi đại phu nhân phátbiểu, Thu Minh Ngọc liền giành nói:” Ngươi dám nói tranh này là do ngươi vẽ?” Vẻ mặt nàng ghen ghét, nhất là vừa rồi nhìn thấy ánh mắt của biểuca cứ dính lên người Thu Minh Nguyệt, nàng lại ghen ghét dữ dội hơn.
“Không phải.” Thu Minh Nguyệt như cũ lạnh nhạt.
Thu Minh Ngọc lập tức đúng ý:” Nếu không phải, tranh này chính là do ngươitrộm.” Nàng vì bắt được nhược điểm của Thu Minh Nguyệt mà hưng phấn,giọng căm hận nói:” Thu gia trăm năm nổi danh, nhiều thế hệ con cháu đều cao thượng. Cũng không nghĩ rằng lại có kẻ bỉ ổi phá hoại nề nếp giaphong như người. Bôi nhọ danh dự làm quan của tổ phụ và phụ thân.”
“Câm miệng.” Tiết Vũ Hoa rốt cục không chịu được Thu Minh nguyệt bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-thu-phi/1594155/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.