? edit: Phương Moe ?
Ra đến sân viện Giang Diệu mới cảm thấy thoải mái một chút.
Lục Bồng Bồng vội vội vàng vàng theo sau.
Giang Diệu nhìn gò má đỏ phừng phừng vì chạy của tiểu cô nương, hỏi:
“Làm sao mà lại chạy nhanh như vậy?”
Lục Bồng Bồng lo lắng nói:
“Bồng Bồng thấy sắc mặt Tam thẩm thẩm không được tốt nên có chút bận tâm, Tam thẩm thẩm không sao chứ?”
Thấy ánh mắt tiểu cô nương chân thành, Giang Diệu càng ngày càng yêu thích vị tiểu chất nữ xấp xỉ tuổi nàng này.
Hơn nữa, vừa nãy Lục Linh Lung tuy rằng vẫn quấn quít lấy nàng nói chuyện nhưng nàng cũng nghe được những phu nhân kia lại đang lén thảo luận về Lục Bồng Bồng, nếu là coi trọng thì không chừng mấy ngày nữa liền tới phủ cầu hôn. Chỉ là… nghĩ đến khoảng thời gian đi Dân Châu còn chưa đến nửa tháng, Giang Diệu liền có chút tiếc nuối, không thể tự mình giúp Lục Bồng Bồng.
Giang Diệu cười nói:
“Ta không có chuyện gì, Bồng Bồng nhanh đi về đi.”
Quả thực thấy sắc mặt của Tam thẩm thẩm đã tốt hơn, Lục Bồng Bồng cười cười, âm thanh giòn giòn:
“Được, vậy Bồng Bồng đi về trước.”
Giang Diệu nhìn Lục Bồng Bồng đi xa, bờ môi thoáng cong cong, nghĩ tiếp tục muốn đi dạo một chút, vậy mà mới vừa quay người lại liền thấy Lục Hành Chu một thân hỉ sự đứng ở trước mặt nàng.
Trong ngày thường Lục Hành Chu đa số đều mặc áo choàng màu nhạt, vì bản thân hắn hiền lành lịch sự, tính tình ôn hoà nên nhìn qua sẽ cảm thấy hắn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565551/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.