? edit: Phương Moe ?
Bữa tối qua đi, Giang Diệu một mình đi sân viện hóng mát, có chút buồn ngủ, mới trở về phòng tắm rửa một phen, sau đó ngồi ở trên giường la hán đọc sách. Trong sách chủ yếu nói về địa lý Dân Châu, nội dung có chút vô vị, Giang Diệu nhìn một hồi liền ngủ thiếp đi..
Khi Lục Lưu trở lại đã qua giờ Tuất.
Hắn thấy tiểu thê tử nằm nhoài trên giường la hán, trên người mặc một thân tẩm y sắc ngọc lan, mái tóc đen bóng bẩy như vẩy mực được tuỳ ý túm lại, có chút tán loạn.
Lục Lưu xoải bước tiến lên, giơ tay sửa lại mái tóc nàng một chút, nhất thời lộ ra khuôn mặt trắng mịn như ngọc. Lông mày hắn hơi thu lại, nhẹ nhàng nhéo một cái lên má nàng.
Đột nhiên bị nhéo tỉnh, Giang Diệu mở mắt ra, đập vào mắt chính là mặt Lục Lưu, mới cười cười:
“Chàng đã về?”
Còn cười?
Lục Lưu nghiêm mặt, vươn tay đem người ôm ngang lên, thấy nàng ngoan ngoãn tựa ở trong ngực của hắn, tuy có chút không nỡ hà trách, nhưng cũng không thể không trách cứ:
“Lần sau phải lên giường ngủ.”
Giang Diệu ôm cổ hắn, mềm mại nói: “Được.” Một bộ dáng vẻ rất nghe lời.
Nàng biết Lục Lưu lo lắng nàng sẽ cảm lạnh. Có điều… Giang Diệu buồn phiền nói:
“Cũng không biết xảy ra chuyện gì, gần đây thiếp luôn thích ngủ, buổi chiều thiếp ngồi thêu cũng ngủ gà ngủ gật, suýt chút nữa còn đâm vào ngón tay đấy…”
Lục Lưu nghe thấy thế liền nói:
“Ngày mùa hè nóng nực, xác thực dễ buồn ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565550/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.