Bệ hạ biết Mai Như bị thương, hai ngày trước ra lệnh nàng dưỡng thương, lại phái thái y đến trị liệu.
Mai Như may mắn chân chỉ sưng lên, không rách, sưng giống như bánh màn thầu. Căn bản không cởi giày ra được. Thậm chí không thể đụng vào, chạm vào nàng liền đau đến nỗi thở mạnh, chảy cả nước mắt. Cuối cùng vẫn là Ý Thiền lấy cây kéo cắt ra.
Trên người nàng lúc trước ngã trên đá, hiện giờ cởi xiêm y nhìn, sau lưng cô nương gia như ngọc tím tím xanh xanh, thẫm đến dọa người, hơn nữa chạm vào……
Mấy nha hoàn đồng thời rớt nước mắt.
Ý Thiền một bên bôi thuốc cho Mai Như một bên gạt lệ: “ Bôi như thế nào mới tốt đây?”
Mai Như đau nhe răng trợn mắt, hừ hừ hai tiếng, miễn cưỡng cười nói: “Mau mang chút đồ ăn đến để ta phân tâm.” Nàng lúc này đau muốn chết, mồ hôi lạnh toát ra, chỉ có thể chính mình tìm việc phân tâm.
Mấy nha hoàn đều bị nàng chọc cười: “Cô nương còn có tâm tình nói giỡn.” Tuy rằng như thế, Tĩnh Cầm lấy ra một đĩa bánh, một đĩa chà bông, để ở bên cạnh, nói: “Cô nương, đây là thập nhất điện hạ lúc trước đưa tới.”
Biết được Mai Như xảy ra chuyện, Phó Chiêu rất áy náy. Mấy ngày trước Thất ca đã nhắc nhở hắn, đừng ham chơi, chú ý Mai Như nhiều hơn, nhưng Phó Chiêu ham chơi, không ngờ tới xảy ra chuyện, may mắn Thất ca kịp thời đến…… Phó Chiêu càng nghĩ càng áy náy, trên đường về chắp tay thi lễ nhận lỗi với Mai Như, lại đáng thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021024/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.