Mai Như từ trước đến nay chưa bao giờ cưỡi một con ngựa điên cuồng như thế. Ngựa bị đau nên nhảy lên rất cao, sau đó chạy vọt đi. Nàng biết bây giờ mà bị ngã xuống đất không chết cũng tàn phế. Mai Như chỉ có thể nắm chặt dây cương, cả người dán ở trên lưng ngựa. Con ngựa này quá điên, vó ngựa loạn lên, chạy vọt vào trong rừng với tốc độ như chim bay.
Một mảng đen hiện ra trước mắt, đầu óc quay cuồng, Mai Như cả người tê dại.
Một đoạn này nàng đã bị xóc khó chịu, trên tay, trên đùi mất đi rất nhiều lực, cả người chỉ có thể khó khăn lắm mới trụ con ngựa điên này. Tốc độ của con ngựa không hề giảm, càng chạy càng nhanh, càng chạy càng xa, chạy về phía trước, cành lá tươi tốt, ánh nắng khó lọt vào, sắc tối càng thêm đậm.
Nhà dột còn gặp mưa suốt đêm, trong rừng rậm không biết ai thả bẫy bắt thú, vó ngựa đã nhanh còn trực tiếp dẫm trúng, ngựa điên thống khổ kêu rên một tiếng, móng trước nâng lên cao ngất, Mai Như không giữ được, lập tức từ trên lưng ngựa té xuống.
Kia trên mặt đất là toàn là đá, bén nhọn còn cứng. Mai Như ngã bịch xuống, không biết va chỗ nào, trong nháy mắt đầu váng mắt hoa, cả người trong não ong ong ong, không thể động đậy một lúc lâu.
Con ngựa điên này móng trước bị kẹp, sau chân trúng mũi tên, tới rồi lúc này đã đã mất hết sức lực, đau đến nỗi dẫm lung tung vào chỗ có đá. Mai Như ngã ở đàng kia, không lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021023/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.