Edit: susublue
Tuy rằng tối hôm qua suy nghĩ rất nhiều chuyện, nhưng Mộc Yên ngủ rất ngon, nếu là lúc trước, có người ở bên cạnh dù thế nào cô cũng sẽ không ngủ được, nhưng sáng nay lúc thức dậy cô phát hiện chẳng những bên cạnh mình có người, còn bị người tôi ôm vào trong ngực ngủ cả một đêm. Có lẽ là hơi thở trên người Dung Lạc quá quen thuộc cho nên mình mới không phát giác, Mộc Yên thầm nghĩ.
"Tỉnh rồi sao?" Mắt dần dần rõ ràng, cô thấy khuôn mặt tuấn tú kề sát mình trong gang tấc, hơi giật mình.
"Đi ăn sáng đi." Tự nhiên kéo áo ngủ đang mở rộng của cô lại, sủng nịch sờ đầu của cô. Lúc này Mộc Yên mới phát hiện tối hôm qua mình gần như để trần nửa thân bị người tôi ôm vào trong ngực ngủ, nhất thời bối rối, vành tai trắng nõn liền ửng hồng.
Bởi vì hôm nay là cuối tuần, cho nên mọi người đều ở nhà, ăn xong điểm tâm, Mộc Yên cứ theo lẽ thường mát xa nửa tiếng cho Dung Lạc. Anh khôi phục rất tốt, hiện tại không cần ai giúp đỡ cũng có thể đi được, nhưng không đi được quá lâu.
Nắng sáng rất tốt, Mộc Yên đỡ Dung Lạc đi bộ trong vườn, tuy rằng anh rất cố gắng, nhưng chỉ có thể kiên trì được một lát, so với ngày thưòng cũng đã tiến bộ không ít.
Đi được một lát, tính ngồi nghỉ ngơi, Mộc Yên đỡ anh đến ghế ngồi trong vườn, cô cầm khăn tay lau mồ hôi trên trán anh. Đột nhiên lơ đãng liếc nhìn thấy băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403260/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.