Edit: susublue
"Hawk, anh..."
"Không không không, bây giờ tôi đã có tên tiếng trung rồi." Khuôn mặt xinh đẹp ngả ngớn, đã không còn vẻ đơn thuần và ngượng ngùng như lúc ở bên cạnh Dung Tề nữa, mắt thiếu niên mê hoặc lòng người, "Rosemary, em nên gọi tôi bằng tên tiếng Trung là Tô Mặc."
"Mục đích của anh là gì."
"Chậc chậc chậc, em gái yêu mến, em không thể đối xử với bạn của mình như vậy." Thiếu niên tới gần Mộc Yên, thấy mặt cô lạnh lùng nhịn không được bĩu môi, "Sao em vẫn không thú vị như trước vậy."
"Nói."
"Thật là lạnh nhạt mà!" Mắt xếch mê người híp lại, Trong con mắt sáng trưng của Tô Mặc hiện lên sát khí. Tay phải nhẹ động đậy, con dao màu bạc lóe tia sáng lạnh đâm về phía Mộc Yên.
"Không biết tự lượng sức mình." Nhẹ lắc mình một cái, Mộc Yên nắm lấy tay phải của thiếu niên bẻ ra phía sau, quay người về phía trước đồng thời hung hăng đề Tô Mặc lên tường.
Bị xoay người đè vào tường không động đậy được, mặt Tô Mặc bị đè vào bức tường thô ráp, thân thể vặn vẹo làm anh đau cắn chặt môi, nói vậy làn da trên lưng đã sớm bị tàn phá. Tô Mặc am hiểu cách ám sát, nhưng đánh nhau trực diện vẫn là nhược điểm của anh.
"Chơi đủ chưa?" Môi đỏ mọng nhếch lên, trong mắt Mộc Yên đầy vẻ uy hiếp làm cho thiếu niên chấn động. Đây mới là Rosemary của bọn họ, đủ tàn độc cũng đủ mạnh mẽ
"Em gái thân mến, đã lâu không gặp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403258/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.