Eidt: susubue
"Lạc Lạc." Cô ôm anh, giọng nói có chút nghẹn ngào, "Vì sao, vì sao anh không nói cho em biết?" Sao anh lại ngu như vậy.
"Anh muốn em tự mình nhớ lại." Ngón tay thon dài lau nước mắt trên mặt cô, Dung Lạc mỉm cười, cô không nhớ ra cũng không sao, chỉ cần bọn họ ở cùng một chỗ là được rồi, toàn bộ những thứ này đều không quan trọng.
"Mười năm lâu như vậy, vậy anh không sợ em thích người khác sao?" Cô ngẩng mặt, đùa giỡn hỏi anh, nhưng nhìn vào đôi mắt đầy thâm tình của anh. Hơi giật mình.
Anh nắm tay cô đặt bên môi, khẽ cắn, "Tiểu Yên, em là của anh, em chỉ có thể thích một mình anh." Ai dám động đến cô, anh sẽ đưa kẻ đó xuống địa ngục!
Mộc Yên bật cười, cái người đen tối này, bá đạo, cố chấp, thậm chí còn có chút trẻ con, nhưng anh lại cho Mộc Yên toàn bộ sự dịu dàng của anh. Thịnh thế quyến sủng, dien;dafn*lle&quysdo0n không có gì đặc biệt, trong cuộc sống vô tình này, anh cho cô sự ràng buộc chắc chắn nhất, sự trói buộc của vận mệnh đã xâm nhập tới tận cốt tủy, đối với cô mà nói, sợi dây ràng buộc này thậm chí còn quan trọng hơn cả tính mạng.
"Lạc Lạc, tuy rằng anh biết nhiều chuyện của em, nhưng nhất định anh vẫn còn chút nghi ngờ đúng không?" Chủ động nghiêng người về phía trước hôn lên môi anh một cái, cô biết nhất định anh rất muốn biết tất cả những chuyện liên quan đến cô, những thứ khó điều tra kia nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403192/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.