Edit: susublue
Nụ hôn cực nóng chạy dọc theo đôi môi non mềm của Mộc Yên xuống dưới, chậm rãi đi xuống cần cổ trắng nõn của cô, "Lạc Lạc." Cảm nhận được đôi môi của Dung Lạc ngẫu nhiên nhẹ cắn cô, làm cho Mộc Yên nhịn không được run rẩy cả người, da thịt trắng nõn như ngọc dần dần đỏ ửng. Nhiều dấu hôn đỏ giống như hoa Mân Côi diễm lệ nở rộ trên da thịt cao quý thanh cao của cô, trông rất xinh đẹp.
Càng hôn càng sâu, càng cao trào càng trầm mê, tính tình Dung Lạc luôn lạnh nhạt, nhưng chỉ cần chạm đến Mộc Yên thì lại khó kìm lòng nổi, luôn muốn tới gần cô một chút.
Rời khỏi môi, nhìn khuôn mặt cô đầy vẻ quyến rũ, cố gắng đè nén lắm mới không cúi người hôn cô nữa.
"Cục cưng, hôm nay chúng ta đến nhà gia gia." Giọng nói trầm thấp khiêu gợi có chút khàn khàn. Ngón tay thon dài như ngọc giúp cô cài lại từng nút áo trước ngực, dịu dàng hôn xuống đỉnh đầu thơm ngát của cô, Dung Lạc tiếp tục nói, "Gia gia muốn gặp em."
"Được." Mộc Yên gật đầu, ấn tượng của cô về Nhà họ Dung chỉ giới hạn ở bữa tiệc sinh nhật lần trước."Lạc Lạc." Qua một màn kích hôn, hai tay ôm cổ anh, lúc này Mộc Yên mới nhớ tới, hỏi, "Sao anh biết em ở bệnh viện này."
“ Anh đi tìm em, đồng nghiệp của em nói." Dung Lạc vốn đến cửa tòa soạn báo Triêu Dương để chờ cô tan tầm, nhưng lại nghe nói Mộc Yên đến "Thịnh Ngữ", lúc mới lái xe tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403165/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.