Mạc Tầm Âm sức sống lại lên, ba chớp ba nhoáng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, khu siêu thị tấp nập người nhộn nhịp qua lại, Mạc Tầm Âm chợt nhận ra rằng, nơi này là thành phố cũ trước kia của cậu, Mạc Tầm Âm ngớ người, cậu lúc này hỏi “ Từ từ đại ka, nơi tôi xuống núi là khu vực rừng, sao lại đến thành phố? Không thể gần đến như vậy được ”
“ Cậu còn hỏi sao? ” Tiên Tửu mỉm cười, bắt đầu nhặt những viên sạn mà Mạc Tầm Âm dò ra được “ Cậu vốn dĩ không nên ở đây, là thằng nhóc tông cậu đưa đến y tế gần khu sườn núi đó, bán mạng mà chạy đến trạm để giúp cậu cầm máu, bên tôi có người bị đày đến đó công tác, vậy nên mau lẹ đưa cậu lên bệnh viện thành phố, phải sử lý thân phận công dân rồi tiếp đó mới để cậu liệu tính. Vốn không cần rắc rối thế, ai bảo gương mặt cậu..... ”
Tiên Tửu nói nửa, Mạc Tầm Âm chen vào “ Vậy nói đi nói lại, đều tại gương mặt này? ”
“ Có thể nói là thế ” Hắn hững hờ đáp.
Mạc Tầm Âm đưa tay sờ lên gương mặt, nói đi nói lại, đều tại nó có đúng hay không, cậu thật không thể hiểu nổi, nếu đã trùng sinh, nếu đã sống lại, vậy thì không thể cho cậu một đời vô ưu vô lo sao, vẫn là do, duyên nợ còn đó.
“ ..... ” Mạc Tầm Âm hít vào một hơi thật sâu, cậu nhún vai “ Đua xe làm cái chó gì đi xa như thế, trường đua an toàn sao không dùng, riết cho chết để chừa, mẹ mày ”
Tiên Tửu “ ..... đừng nói lời thô tục ”
Mạc Tầm Âm hừ lạnh “ Thôi bỏ đi ”
Cảm xúc đến lẹ làng, quét đi cũng mau.
Những thứ này dẫu gì cũng đã xảy ra rồi, duyên đến nợ trả, nếu làm nghiệt duyên, thì khó thoát, lương duyên, do mình mà thôi, Mạc Tầm Âm tự vỗ về chính mình.
Tiên Tửu cảm thán “ Có lẽ cậu sớm sẽ gia nhập xã hội thôi, không được thì tôi dẫn cậu về núi, mệt quá thì tôi bảo kê ”
“ Thật không ” Mạc Tầm Âm tín nhiệm nhìn chằm chằm Tiên Tửu, kích động quá mức khiến cậu nhịn không được hơi áp mặt đến, thiếu chút liền vươn được móng vuốt ôm lấy đối phương, Tiên Tửu điềm đạm dùng ngón tay đẩy cậu ra xa.
“ Tôi nói dối cậu làm gì, xem như cậu có duyên với tôi ”
“ Ò ò, tôi may mắn ”
Tiên Tửu “ Ngốc người có ngốc phúc, đừng ngu quá là được, đi, tôi dẫn cậu mua sắm ”
“ Yea ~ ”
Tiên Tửu dắt Mạc Tầm Âm đi lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, đều là người biết vào bếp, vậy nên việc chọn lựa cực dễ dàng, Mạc Tầm Âm hoàn toàn chỉ cần theo sát Tiên Tửu là được, đi vòng quanh vài nơi, cuối cùng cũng xong, siêu thị bên ngoài có bày một hàng cây cảnh, Tiên Tửu để Mạc Tầm Âm xách vài túi thực phẩm, còn chính mình thì lựa chọn đất hoa màu.
Mạc Tầm Âm nhìn nhìn, tự dưng lại thấy có chút hoa mắt, xem đất trong tay Tiên Tửu, bỗng dưng thấy nó ngon đến lạ thường, trộm lúc Tiên Tửu cùng chủ quán nói chuyện về giá cả, đôi bàn tay khẽ meo meo vươn ra nắm một nhắm cái chậu đất Tiên Tửu đang cầm.
Hốt được, Mạc Tầm Âm rụt tay về, sau đó đưa vào miệng.
“ ..... ” Chủ quán.
“ ? ” Tiên Tửu nghi hoặc, sắc mặt chủ quán lúc này một lời khó nói hết, giống như thấy được chuyện gì đó kỳ lạ, há mồm rồi rốt cuộc cũng không nói được một lời nào, Tiên Tửu theo hướng mắt chủ quán, quay đầu nhìn về phía sau.
“ :|? ”
Ực.
Mạc Tầm Âm nuốt xuống nắm đất, sạch sẽ mà quay mặt sang chỗ khác, trong tay còn nắm đất chưa xử lý xong hết, mẫn cảm biết được cơn giận của Tiên Tửu đang dần chạm đến đỉnh điểm, Mạc Tầm Âm bịt tai trộm chuông, cậu lủi thủi muốn đi xem những chậu cây cảnh đẹp đẽ, lại bị Tiên Tửu nắm lấy cổ áo.
“ Đi đâu? ” Hắn lạnh lẽo hỏi.
“ Dạ, đi ngắm cây ” Cậu ngoan ngoãn đáp.
“ Vừa rồi làm gì? ”
“ Ăn nha? ” Mạc Tầm Âm mở to mắt nhìn Tiên Tửu, vô tội đến mức hận không thể tha thứ ngay lập tức.
“ Muốn ăn đấm luôn không, tiện một thể? ”
“ Không nha, đánh cỏ bẹp dí là không được, đừng ức hiếp cỏ ”
Tiên Tửu máu muốn dồn lên não, hắn nhịn, lại nhịn, cũng may chủ quán là người hắn có quen biết, quen nhìn mấy cậu nhóc quái quái dị dị Tiên Tửu hay mang theo, hơn nữa cùng là yêu, như lệ thường, Tiên Tửu quay lại nói với chủ quán “ Cậu cứ như mọi khi đóng gói vài bao nhỏ lẻ, còn lại chuyển giao ship, chuyển khoản ”
“ Ok ” Chủ quán cười khẽ, thân hình cao gầy mảnh khảnh, khí chất là dạng ôn nhu dễ gần, nhìn Mạc Tầm Âm tiếc nuối đất trong tay, muốn ăn lại không dám chọc Tiên Tửu, thử thử, Mạc Tầm Âm nắm chặt đất, như một cách hấp thụ, mảnh đất kia nhanh chóng khô cằn.
Tiên Tửu vừa hay chú ý đến, nhìn lên Mạc Tầm Âm.
“ Hưm, cũng thật là ” Chủ quán lắc đầu, để tay vào trong túi rồi đi vào trong tiệm để đóng gói đồ, Tiên Tửu ở đây giận đến mức chuyển thành tiếng cười, lực đạo lại không nhỏ, ghì cổ Mạc Tầm Âm “ Thiếu đánh! ”
“ Ư... ức.... đừng nha ” Mạc Tầm Âm khó chịu nói, lại chẳng vùng vẫy, vẻ mặt dù không vui khi bị kèm kẹp cổ, bởi chiều cao cả hai chẳng phân biệt bao nhiêu, nếu muốn cậu đã rất dễ dàng tránh thoát, nhưng Mạc Tầm Âm lười phản kháng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]