🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiên Tửu thấy Mạc Tầm Âm nhìn lại mình, vẻ mặt đúng thật ngu si, hắn mới nhận ra mình có hay không nói thâm sâu khó lường quá.

Mạc Tầm Âm chớp mắt “ Cỏ với cỏ cùng họ, đương nhiên giống nhau nha ”

Tiên Tửu vỗ trán, quả nhiên nghe không hiểu, hắn cũng không biết nên giải thích như thế nào mới chuẩn, cùng một trương giấy trắng không một vết tích họa lên, chưa bị xã hội này lừa dối vả cho vài cái tát.

Tuy rằng....như thế cũng tốt.

Nhể?

Tiên Tửu vươn tay vỗ nhẹ trên đầu Mạc Tầm Âm “ Đừng suy nghĩ nhiều, tránh xa tên đó một chút, cậu nhớ đêm đó bị tông cảm giác thế nào không? Chính là như vậy, rất đau, cho nên chỉ cần tránh xa tên đó là được, càng xa càng tốt ”

Trong đáy mắt Mạc Tầm Âm lóe lên thứ quang sáng rất nhỏ, nhu nhuận cúi đầu, che giấu đi cảm xúc chân thật xưa chính mình, cậu khi nhìn lên Tiên Tửu, càng chắc nịch đáp ứng “ Ừm!! ”

Thấy đứa nhỏ này thật bị dọa sợ, đôi mắt không tin tưởng được còn gật đầu lia lịa, Tiên Tửu bị chọc cho vui vẻ, sủng nịnh ánh mắt liễm diễm, như một vị trưởng bối, anh cả ruột thịt của Mạc Tầm Âm. Không chứa dục vọng hay dị sắc, bỗng hắn nói sang một chuyện khác “ Đúng rồi, nguyện vọng của cậu vì sao là đi học? ”

“ Nghe rất vui, với cả, em không có bằng, muốn đi làm kiếm tiền sẽ càng khó ” Mạc Tầm Âm giải bày nói, cậu kỳ thật cũng chẳng muốn đi học lại chút nào, nhưng nói đi nói lại, có kiến thức và có cái bằng tốt nghiệp thì mọi thứ mới có thể thuận lợi.

Lúc trước chết, cậu cầm bằng tốt nghiệp không bao lâu đã buông, cũng chưa kịp trải nghiệm cái gọi là nhân gian khổ ải. Đau đầu với tiền bạc, cơm áo gạo tiền, sầu khổ nhưng nó là bảng sắc màu của cuộc sống, cậu nguyện ý thử!

Tiên Tửu “ ..... ”



Lại tiền :).

“ Cậu có chấp nhặt gì với tiền vậy? Ai dạy cậu biết mấy thứ này? ”

Nói đến đây, Tiên Tửu nảy sinh một tia hoài nghi với Mạc Tầm Âm, nếu ngây thơ không thấu sự đời. Dễ bị lừa, là một trương giấy trắng, một cây cỏ từ trên núi đi xuống, lấy đâu ra những thứ kiến thức của con người?

Ánh mắt Tiên Tử hơi hơi trầm xuống, Mạc Tầm Âm lại chẳng làm vẻ gì bị chọc phá câu nói dối, cậu ngây ngô mỉm cười, bắt đầu câu kể của mình “ Là một con thằn lằn đã kể cho em, đại ca không biết đâu, mỗi năm một lần, nó sẽ đến tìm em để kể chuyện trên trời dưới đất, đặc biệt là con thằn lằn đó khá nói nhiều ”

Nói đến đây, Mạc Tầm Âm bỉu môi, lại giấu không nổi ý cười cùng sự cảm kích “ Tuy rằng hàm hồ vô nghĩa, nhưng nó kể nghe rất hay, thế giới bên ngoài thật sự nhiều người lắm, vui vẻ nhộn nhịp, đắng ngọt có đủ ”

“ Thằn lằn? ” Tiên Tửu bắt được câu từ chủ chốt trong lời nói của Mạc Tầm Âm, hắn không quá tin tưởng hỏi cậu “ Thật sự? Trùng hợp đến vậy!? ”

Đương nhiên là, giả :).

Tuy rằng có thằn lằn, chắc là thằn lằn....

Mạc Tầm Âm cố nhớ hình dáng thật sự của nó, cậu không thể giải phá được khi, liền theo kí ức miêu tả lần lượt. Đồi núi có cây bị chịu sủng ái. Những dịp đặc biệt được nghe kể về chuyện nhân gian, nhưng chưa hề là Tống Tân Ngọc, một cây cỏ, mà là một cây nhân sâm.

Chính bản thân cũng chỉ là thay thế câu chuyện một vài chút nho nhỏ, nhưng có lợi, Mạc Tầm Âm vẫn muốn sử dụng lấy.

Để cho kế hoạch còn không gặp trắc trở, nguyên chủ còn ăn tươi cây nhân sâm chưa kịp triển khai linh trí hòng chạy thoát, tàn dư chính là cái cơ thể này, thật, tốt làm sao nhỉ, cảm ơn a.



Mạc Tầm Âm chưa bao giờ là người tốt, cậu rất vui khi nhận lấy cái cơ thể được trời ban tặng này, mỉm cười ngây ngô, từ suy nghĩ thoát ra, gật gật đầu với Tiên Tửu “ Đương nhiên là thật! ”

Tiên Tửu một bước hẫng hụt lý trí, càng từ ái hơn khi nhìn Mạc Tầm Âm, có chút đau lòng bởi gương mặt Mạc Tầm Âm đang mang sẽ dẫn đến tai họa. Thở dài nhiều lần, năm đó bạch nguyệt quang của Giang Thiên Tinh sau khi chết, gây ra không nhỏ gợn sóng.

Còn là việc Giang Thiên Tinh lộ ra bí mật việc bản thân là Gay, điều này làm cả Giang gia gà bay chó sủa, còn Giang Thiên Tinh lộ bài sau, càng thẳng ra tìm thế thân, chơi đùa tình cảm, tra tấn đủ kiểu còn bị nhục mạ. Nặng hơn là những đứa trẻ ngốc đó bị lừa dối, ép buộc, Tiên Tửu nghiến răng nghiến lợi.

“ Nhóc yên tâm, anh sẽ bảo vệ nhóc! ” Tiên Tửu lập thành một lời thề với lòng mình, dẫu gì cũng là đồng loại, khó khăn tu luyện được thành người, hắn sao có thể nỡ trơ mắt nhìn mạng cỏ của Mạc Tầm Âm bị lừa đi.

Đứa trẻ này còn như vậy ngoan!

Hắn sao nỡ!

Đứa trẻ ngoan - Mạc Tầm Âm chớp chớp mắt “ ..... ”

Não bổ càng khiến Tiên Tửu đau lòng, hắn vỗ vỗ ngực đảm bảo “ Tôi chống lưng cho cậu, an tâm! ”

“ Dạ ” Mạc Tầm Âm thẹn thùng đáp.

Cậu tiếp đó sờ sờ bụng nhỏ, có thể là cả đêm không ăn uống gì, giờ khắc này bụng đã bắt đầu đói hơn, còn sắp đánh đấm biểu tình. Mạc Tầm Âm cảm ứng linh khí xung quanh, tản mạn thiếu hụt, hoàn toàn không dùng được.

Một chút suy nghĩ không bình thường đang dần len lỏi lên, Mạc Tầm Âm vẻ mặt muốn nói lại thôi, nan kham nhìn về phía Tiên Tửu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.