Mạc Tầm Âm hắc hắc cười, đôi mắt sáng lấp lánh trong suốt “ Đại ca ý kiến cũng rất hay! Em có thể xin lại để sửa không ạ? ”
“ Tào lao! ” Tiên Tửu ghét bỏ quát khẽ, hắn cầm lấy quyển sách gõ trên đầu Mạc Tầm Âm một phát, không nặng không nhẹ, xem thời gian biểu thị ở đồng hồ, đã không còn sớm, hắn đành đứng lên. Cất quyển sách vào chiếc túi đặt ở trên bàn trong phòng, miệng thao thao bất tuyệt dặn dò “ Cậu đừng lộ ra cho nhân loại biết về thân phận, hành động và lời nói cần cẩn trọng, nhất là không được nói nhăn nói cuội với y tá hoặc bác sĩ, nghe chưa ”
Định rời đi, nhưng Tiên Tửu lập tức cảm thấy không xong, hắn vội nói thêm “ Còn có, tiền viện phí được trả rồi ”
Mạc Tầm Âm cảm kích nhìn hắn, sáng lấp lánh bộ dạng khá ngốc nghếch khi cười khờ, hoan hô nói “ Đa tạ đại ca! ”
Tiên Tửu lắc đầu “ Không phải là tôi trả ”
“ Em rút lại câu cảm tạ vừa rồi ” Mạc Tầm Âm lật mặt rất nhanh, cậu vừa nói vừa nhấc chân khỏi chăn đắp trên đùi. Thong thả duỗi duỗi bàn chân, trắng nõn dưới nắng nhàn hạ co nhấp, khi chạm chân dưới đất, tri giác dưới chân lạnh lẽo truyền đến các dây thân kinh.
“ Sàn nhà có hơi dơ ” Cậu nói, vừa chà xát hai chân với nhau để những hạt cát bụi rơi lại về sàn. Mạc Tầm Âm co chân lên, khoanh lại, nghiêng đầu xem Tiên Tửu đang làm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-quan-nhap-hoai-luan-ham/3747708/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.