Trong sự ngỡ ngàng, cô chợt nhận ra sau cổ hơi ươn ướt, còn tưởng trần nhà bị dột nước mưa nhưng đưa tay lau đi thì cảm giác không đúng lắm.
Cô không tin tưởng đưa lên mũi ngửi thử, mùi máu tanh lan tràn ra.
Cô lại sờ gáy mình, nơi bị ướt không có vết thương, không hề đau đớn.
Cô hơi sửng sốt, vội hỏi: “Tay anh chảy máu à?”
Vừa nãy chỉ có tay anh chạm qua chỗ này.
“Ừ.” Anh thuận miệng đáp: “Chắc là đụng phải chỗ nào đó.”
Cô lại mở đèn pin điện thoại lên lần nữa, hướng về phía tay anh bảo: “Hộp y tế của đoàn phim có povidine, để em xem thử.”
May mà hộp y tế nằm ở gần đây, Giang Tổ hơi ngồi xổm xuống, đẩy chiếc ghế đẩu bên cạnh tới phía sau lưng cô để cô ngồi.
Cô ngớ người.
Màn hình điện thoại anh đang cầm lại sáng lên, vẫn là tin nhắn từ Tống Cư Tư gửi đến cô.
Tin nhắn khá dài, Tống Cư Tư nói:【Xin lỗi, lúc ấy tôi không được bình tĩnh.】
【Bây giờ nghĩ lại dù cô không đồng ý thì tôi cũng không nên rời đi luôn như vậy để cô đi về một mình.】
【Nhưng sau đó tôi quay lại thì phát hiện cô đã đi mất rồi.】
Hai tiếng trước, chín giờ tối.
Dưới sự nhắc nhở của cô rằng muốn rủ thêm bạn đi chung, Tống Cư Tư vẫn nói dối cô lát nữa bạn sẽ quay lại, vậy mà cuối cùng vẫn chỉ có hai người ở bàn ăn, trên bàn còn có một bó hoa tươi.
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-ha-loc-linh/2839111/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.