Ngụy Trưng kinh hãi, tiến lên vài bước đỡ lấy đầu vai anh, run run hỏi: “Điện hạ đây là……”
Lý Kiến Thành che miệng ho khan vài tiếng, cuối cùng buông tay vô lực phất phất trước mặt y, rồi lại run rẩy thò vào trong ngực áo lục tìm bình sứ nhỏ.
Ngụy Trưng thấy thế vội vàng đứng lên rót thêm một chén trà, quay lại đã thấy Lý Kiến Thành dốc hết ba viên thuốc trong bình sứ vào lòng bàn tay, kế đó vội vàng bỏ vào miệng.
Tình hình dùng thuốc của Lý Kiến Thành ngày thường, Ngụy Trưng đã nhìn phát quen, cho nên cũng nắm rất rõ liều lượng. Giờ lại thấy anh một hơi uống hết cả bình, toàn thân đột ngột chấn động, ngay đến chén trà trong tay cũng không nén được một nhịp chao đảo.
Lý Kiến Thành hình như không biết, chỉ rũ mắt, vươn cánh tay run rẩy tiếp nhận chén trà, nhấp một ngụm, lại vất vả đặt xuống bàn. Sau đó thuận thế đặt tay lên mép bàn, lặng lẽ bám chặt, mà toàn thân vẫn run rẩy dữ dội.
Ngụy Trưng đi đến trước mặt anh, chậm rãi quỳ xuống. Ngẩng đầu nhìn Lý Kiến Thành, chỉ thấy đôi mày anh nhíu lại, một giọt mồ hôi chảy dọc theo hai gò má, lóng lánh đọng dưới cằm, lại chầm chậm tích tụ không rơi. Mà vẻ mặt kia rõ ràng đã ẩn nhẫn đến cùng cực, trên y sam trắng như tuyết lấm tấm những vệt máu đỏ thẫm, nhìn thấy mà đau lòng.
Chầm chậm đưa tay áo nhẹ nhàng lau lên cằm anh, tay áo thoáng chốc đã ngấm một vệt nước sẫm màu.
Ngụy Trưng cúi đầu nhìn thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong/1571059/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.