Khi Lý Uyên vào Đông cung thăm hỏi Lý Kiến Thành thì anh đã tĩnh dưỡng được hơn mười ngày, mà chuyện Tần vương muốn đầu độc thái tử, nửa hữu ý nửa vô tình, cũng đã được bàn tán xôn xao trong triều.
Khi đó Lý Kiến Thành đang ngồi dựa vào đầu giường uống thuốc. Có thuốc giải rồi, độc trong người tuy kịp thời được tiêu trừ, nhưng trải qua kiếp nạn này, thân thể chung quy vẫn gầy yếu đi vài phần, phải dựa vào dược vật tĩnh dưỡng điều trị.
Nghe báo Lý Uyên đến, anh thoáng giật mình, lập tức bỏ viên thuốc trong tay vào miệng, uống một ngụm thuốc rồi nuốt xuống. Buông bát định xuống giường tiếp đón, nhưng Lý Uyên đã đẩy cửa bước vào.
“Kiến Thành mang bệnh trong người, không cần phải xuống giường.” Lý Uyên đỡ anh trở về giường, còn mình cũng ngồi xuống bên cạnh. Thấy mới vài ngày xa cách mà Lý Kiến Thành hình như đã nhợt nhạt gầy yếu đi nhiều, ông không khỏi thở dài một hơi, “Yến tiệc hôm ấy, trẫm không ngờ lại dẫn đến kết quả này.”
Lý Kiến Thành ngước mắt nhìn ông, chậm rãi mỉm cười: “Xin phụ hoàng đừng tự trách, Kiến Thành không sao cả.”
“Cũng may mà không sao……” Lý Uyên lại thở dài, vẻ mặt giống như đột ngột già nua thêm vài phần, “Trẫm còn nhớ Thế Dân trước kia hồn nhiên ngay thẳng như nghé con mới sinh *hay trẻ trâu*, mà không biết từ bao giờ…… đã thành ra thế này rồi. Có lẽ, trẫm quả nhiên đã quá dung túng nó.”
Lý Kiến Thành im lặng không nói, lại cảm nhận được lòng bàn tay Lý Uyên đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong/1571058/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.