Hôn triền miên một lúc vẫn không mất khí thế, gần như phải đoạt trọn hơi thở. Lý Kiến Thành khẽ ngẩng đầu lên, túm lấy vạt áo đối phương, đáp lại từ tốn mà kĩ càng.
Đợi cho nụ hôn này kết thúc, hơi thở Lý Thế Dân cũng trở nên hỗn loạn. Hắn lại cúi mặt xuống, rõ ràng không muốn tất cả gián đoạn ở đó.
Nhưng Lý Kiến Thành đã lẳng lặng né tránh, nhìn vò rượu trên tay hắn hỏi: “Hôm nay không phải Thế Dân đến tìm đại ca uống rượu sao?”
Lý Thế Dân nghe vậy hơi ngẩn ra, thần trí dao động, nhưng cũng cố đè nén tâm tình kích động, cười đáp: “Dạ phải.”
Lý Kiến Thành đưa mắt nhìn hắn, cũng không nói gì nữa, chỉ xoay người bước thẳng vào phòng. Lý Thế Dân vội vàng đuổi theo, đặt vò rượu lên bàn, đổ mấy chén trà trên đó đi rồi rót rượu thay vào.
Đợi cho Lý Kiến Thành khép cửa xong, quay người trở lại, hắn cầm một chén rượu đưa qua, nhìn thẳng vào mắt anh, nói rành rọt từng chữ: “Thế Dân kính đại ca ba chén!”
Dứt lời liền ngẩng đầu uống cạn.
Lý Kiến Thành đứng nguyên tại chỗ, lẳng lặng nhìn đối phương liên tiếp rót rượu đầy chén không, sau đó ngửa đầu uống cạn. Cuối cùng dằn mạnh chén xuống bàn, ngước mắt nhìn Lý Kiến Thành cười nói: “Từ ngày hôm nay, đại ca đã là thái tử của Đại Đường. Thế Dân, chúc mừng đại ca.”
Trong đôi mắt hắn là vẻ mừng vui thuần túy mà chân thành, nhưng khi nói đến hai chữ “chúc mừng” lại toát ra chút thận trọng hiếm thấy. Lý Kiến Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong/1571026/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.