Trong lòng mỗi cô gái đều mơ một giấc mơ thầm kín. Trong giấc mơ đó, cô là một nàng công chúa xinh đẹp đang đợi chờ chàng bạch mã hoàng tử của mình tìm đến.
“Mình biết mà, một ngày nào đó người ấy sẽ xuất hiện, sẽ mặc một bộ áo giáp cao quý, sẽ cưỡi đám mây bảy màu đến cưới mình.”
Nhưng Cố Duệ lại chẳng có suy nghĩ lãng mạn như vậy. Cô chỉ muốn đổi chữ “cưới” thành chữ “cứu” thôi.
Nhưng hào quang ánh sáng này đúng là đã mang đến cho cô một tia hy vọng lớn.
Mắt cô sáng lên.
Sau đó, cô thấy…
Một cái bóng đèn lớn với công suất một ngàn oát - đầu trọc!
Áo choàng tinh xảo màu vàng bay phấp phới, mà phía dưới áo choàng - là lông chân!
Và cả… cái thứ như ẩn như hiện kia - quần lót!
Mà người ông ta tỏa ra ánh sánh lấp lánh là nhờ một miếng kim loại màu vàng được chạm trổ tinh tế - thắt lưng!
Một tên đầu trọc cường tráng cao một mét chín với đôi chân dài và cánh tay chắc khỏe!
Thật là một nhan sắc lộng lẫy, tuyệt trần và động lòng người như muốn chọc đui mắt người xem.
Cố Duệ hơi hoảng hốt.
Trong lúc từ trên không lao xuống đất, tên đầu trọc này ném thứ gì đó có ánh sáng màu vàng từ trong tay ra. Thứ đó rơi xuống bên cạnh bà mối. Khi chạm vào đất, thứ đó hóa thành lửa, tựa như hỏa liên (1),trông rất đẹp mắt, nhưng Cố Duệ thì cảm thấy chết chắc rồi!
“Trúng rồi, trúng rồi! Rơi trúng chỗ tôi rồi!”
Nhưng sau đó Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/52904/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.