Hai người một trước một sau, ở giữa là Trần Dịch Sinh đang xông lên. Đây là một đường thẳng chí mạng. Một là sống cả hai, hai là cả hai cùng chết. Không có kết quả khác.
Lý Đại Hùng nhắm chuẩn nhưng lòng bàn tay chảy nhiều mồ hôi. Cậu biết bản thân thường bắn không trúng mục tiêu. Mà mũi tên này lại liên quan đến sống chết của cậu và con khỉ. Vì thế, áp lực của cậu là vô cùng lớn.
Nhưng cậu vẫn nhìn chằm chằm vào Trần Dịch Sinh, khóa mục tiêu, khóa mục tiêu lại!
Lý Đại Hùng đã nhắm chuẩn Trần Dịch Sinh. Trần Dịch Sinh bỗng nhiên gầm nhẹ. Luồng khí xanh đen quanh người đột nhiên bám vào làn da xanh lè của hắn. Tuy làn da cuối cùng vẫn hóa thành màu xanh, nhưng màu đã sẫm hơn trước rất nhiều, tựa như có một lớp sắt bám vào để phòng ngừa đòn tấn công tiếp theo.
Nếu thế, e rằng hiệu quả của phong lôi sẽ giảm đi rất nhiều. Đấy là chưa tính đến trường hợp Trần Dịch Sinh có thể tránh thoát được mũi tên! Muốn phong lôi và phong hỏa hỗ trợ lẫn nhau, điều này quá khó! Thanh Vũ gần như không còn hy vọng gì.
Nhưng đúng lúc này…
“Trần Dịch Sinh, mẹ ngươi đã sinh ra một tên nghiệp chướng như ngươi. Bà ta chính là ngọn nguồn của tội ác. Dù ngươi chôn bà ta cũng vô dụng. Ta sẽ hủy xác bà ta!”
Một giọng nói nho nhã nhưng lạnh lẽo thình lình vang lên. Đám người Triệu Nguyên theo bản năng quay đầu lại. Là công tử nhà họ Trần. Đúng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713156/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.