Soạt! Cuối cùng cũng đến cửa động. Không cần dùng quá nhiều sức, Cố Duệ đã nhảy lên trên. Đương nhiên, cô không quên kéo theo Lý Đại Hùng. Sau đó, không để ý đến đám người Hứa Điển, cả hai tựa như đội quân cảm tử, lao tới đống xác động vật kia, kéo từng cái xác đến vứt xuống động.
Ôi chao, đám xác kia thối đến mức khiến người ngửi nghẹt của mũi. Bình thường, Cố Duệ là một người vì có thể để bản thân sạch sẽ mà không ngại khiến người khác bẩn toàn thân. Ấy vậy mà lúc này, cô lại không ngừng lôi xác động vật phân hủy đến tởm không thể tởm hơn đến miệng động này và vứt xuống.
“Nhìn gì mà nhìn, mau phụ tôi một tay!”
Giọng thật hung dữ.
Những người còn lại không hỏi gì cả, bọn họ đoán cô làm vậy để con quái vật bên dưới không thể lên trên.
Cách này cũng tạm ổn, nếu không làm thế, con quái vật kia sẽ lên đây. Lúc đó, không chừng nó sẽ giết chết hết cả đám bọn họ. Ở đây chỉ có Cố Duệ và Lý Đại Hùng là người Hàng Đạo. Mà Lý Đại Hùng lại sợ hãi đến mức không thể suy nghĩ được gì. À, lúc bình thường cậu ta cũng đâu thể nghĩ ra cách gì. Thế nên, Cố Duệ nói gì, cậu ta lập tức làm theo.
Sau đó, một đám người chịu đựng sự ghê tởm trong lòng mà lôi mấy cái xác gia súc chất đống kia vứt xuống động.
May mà đây chỉ là xác gia xúc, áp lực tâm lý không lớn lắm. Đa số người ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713146/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.