Triệu Nguyên nhíu mày. Là một người Hình trinh, chuyên xử các vụ án, ông ta thật sự không thích đối tượng điều tra của mình biết trước mọi thứ như vậy.
Thế thì quyền chủ động sẽ không còn nằm trong tay mình nữa.
“Mấy hôm nay phu nhân có vẻ không ổn lắm, thậm chí không có thời gian chăm sóc mấy đóa lan quý báu này. Vì biết quá nhiều nên sầu lo?”
Triệu Nguyên đứng trong viện, chắp tay ra sau lưng. Phía trước là những đóa lan tôn lên nhan sắc tuyệt mỹ của mỹ nhân, phía sau là hàng lựu đong đưa theo gió.
“Đúng vậy.” Nhị phu nhân hơi mỉm cười: “Giết người, trong lòng không yên nên hoa dù đẹp, mắt cũng không cảm nhận được”
Giết người?
Triệu Nguyên nhíu mày: “Ý của phu nhân là chính bà đã giết người? Hay phu quân bà?”
“Tôi.” Nhị phu nhân mặt mày lạnh nhạt: “Phu quân tôi là một người nhân từ, sẽ không giết người.”
Nhân từ.
Từ này khiến Triệu Nguyên nhíu mày: “Giữa vợ chồng với nhau làm sao có thể không hiểu đối phương được, không nhiều thì cũng ít chứ?”
Nhị phu nhân hơi mỉm cười: “Đôi khi, không phải không hiểu mà là ẩn giấu quá nhiều, không thể nói ra.”
Bà ta rũ mắt, lạnh nhạt nói tiếp: “Anh họ của tôi lòng tham không đáy, tôi chỉ có thể giết chết hắn bằng chính cây búa kia.”
“Bà làm được sao?” Triệu Nguyên cười.
Nhị phu nhân: “Một người phụ nữ dùng mê dược làm một người đàn ông hôn mê, sau đó dùng búa đập chết, vậy thì có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-duong-vo-yeu/2713109/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.